Thuỷ Mạt Duyên Thiển. Bộ 2. Ông Xã Em Là Thú Nhân Hệ Liệt. Tình Trạng: Hoàn Thành. Dị Giới Ngôn Tình Ngược Nhân Thú Sắc Sủng Xuyên Không. Chương 76: Ngọt ngào (END) 1 năm trước. Chương 75: Truyền dạy.
Với tựa truyện Ông Xã Em Là Thú Nhân, ít nhiều cũng lột tả được bộ mặt thật của nam chính. Chương mới cập nhật Chương 93: Kết Thúc Chương 92: Chỉ Yêu Anh Chương 91: Bạo Ngược Chương 90: Thăm Dò Chương 89: Gieo Giống
Chương 25: Ivey. “À, ở bộ lạc của tụi em, ông xã là cách gọi của giống cái đối với bạn đời giống đực.”. Mộ Sa nhất thời hí hửng, lôi cách xưng hô ở thế giới mình ra, nên nhanh nhẹn suy nghĩ cách giải thích cho hắn hiểu. Chelsea gật gù, tò mò hỏi: “Vậy giống
Trước hết, ông giáo cũng là một con người nghèo, một con người có nỗi khổ không thua gì lão Hạc. Người nghèo đối với họ cái thứ quý giá nhất là vườn, là đất, là thức ăn, là có cái mặc qua ngày. Miễn còn được sống thì họ còn cảm thấy hạnh phúc và may mắn
Ông Xã Em Là Thú Nhân [H+] [Phần 3] Đề Cử. Đọc Truyện (1) 9.5 /10 trên tổng số 2 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: HienCloudy.
cash. Reads 186,662Votes 3,170Parts 77Complete, First published Mar 13, 2020Table of contentsFri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Chương 2 Chung Sống Hoà BìnhFri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Chương 5 Đông Đi Xuân ĐếnFri, Mar 20, 2020Chương 6 Ăn Nhầm Tình QuảFri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Fri, Mar 20, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Chương 18 Kích Tình Triền Miên Sat, Mar 21, 2020Chương 19 Cố Tình Phá HoạiSat, Mar 21, 2020Sat, Mar 21, 2020Sun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Chương 24 Soái Ca Tóc ĐenSun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Chương 27 Chủ Động Cầu HoanSun, Mar 22, 2020Sun, Mar 22, 2020Chương 30 Tư Vị Hạnh Phúc Sun, Mar 22, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Chương 33 Tiêu Hồn Thực CốtMon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Mon, Mar 23, 2020Chương 41 Mượn Rượu Quát Tháo 1Tue, Mar 24, 2020Chương 42 Mượn Rượu Quát Tháo 2Tue, Mar 24, 2020Chương 43 Mượn Rượu Quát Tháo 3Tue, Mar 24, 2020Chương 44 Mượn Rượu Quát Tháo 4Tue, Mar 24, 2020Tue, Mar 24, 2020Chương 46 Suối Nước NóngTue, Mar 24, 2020Tue, Mar 24, 2020Tue, Mar 24, 2020Chương 49 Rất.... Rất Yêu EmTue, Mar 24, 2020Tue, Mar 24, 2020Chương 51 Bé Con Chào ĐờiWed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Wed, Mar 25, 2020Chương 60 Ở Lại Bên Anh Được KhôngWed, Mar 25, 2020Chương 61 Bé Con Chào ĐờiThu, Mar 26, 2020Thu, Mar 26, 2020Chương 63 Tiểu Bạch Sư Ra OaiThu, Mar 26, 2020Thu, Mar 26, 2020Chương 65 Người Khởi XướngThu, Mar 26, 2020Chương 66 Tiểu Sắc Sư TửThu, Mar 26, 2020Chương 67 Trăm Lần Nghĩ NgợiThu, Mar 26, 2020Thu, Mar 26, 2020Thu, Mar 26, 2020Chương 70 Trốn Cũ Trọng DuThu, Mar 26, 2020Chương 71 Rời Nhà Trốn ĐiFri, Mar 27, 2020Fri, Mar 27, 2020Fri, Mar 27, 2020Chương 74 Hai Tầng Băng HoảFri, Mar 27, 2020Fri, Mar 27, 2020Fri, Mar 27, 2020Tác giả Thuỷ Mạt Duyên Thiền Thể loại thú nhân, xuyên không, sủng, cao H 21+, sạch, HE. Số chương 76 chương đã hoàn. - Giới thiệu Đây là quyển 2 nói về chuyện của Ryan với cô gái xuyên không khác. Đồng thời cũng nói tiếp mạch truyện của quyển 1, có nói luôn về cuộc sống sau khi có con của nam nữ 9 quyển 1. Đây có thể nói như một hệ liệt nói tiếp từ quyển 1 đến quyển 2. Nếu ai chưa xem quyển 1 thì hãy vào trang của mình nhấn theo dõi quyển 1 nha.576xuyênkhông
“Đau lắm, em thật không chịu nổi.” Mộ Sa ấm ức nói. “Cũng bởi vì đau nên mới nới ra giúp cô.” Nếu không vì sợ cô đau không chịu nổi, không muốn làm cô bị thương, hắn đã làm luôn rồi, còn phí sức làm gì, hắn như thế cũng là săn sóc lắm rồi, Chelsea thật sự không biết cô khóc cái quỷ gì, giống cái trong tộc hắn rất ít khóc. “Ừm...” Mộ Sa cảm thấy mình giống như tú tài gặp nhà binh, thất bại khó nói thành lời, đành kéo tay hắn, nhỏ nhẹ năn nỉ “Chelsea, xin anh đừng đụng đến chỗ đó được không.” Chelsea nhìn cô nghĩ ngợi, nói “Tôi tạm thời không đụng đến đó, khi nào nới rộng rồi thì tiếp tục.” “Đừng...” Mộ Sa thấy hắn chưa từ bỏ ý định hẳn, còn định xin hắn tiếp, vừa mở miệng đã bị hắn hôn. Hai bàn tay đồng thời nắm đùi cô, kéo hướng ra ngoài, gậy thịt của hắn vọt vào hoa huyệt. “A... Không...” Mộ Sa cảm giác Chelsea như muốn xe cô làm đôi, toàn bộ đều đâm vào cô. Cảm giác bị xé rách cùng lực va đập làm cô hét lên. Chelsea cảm thấy gậy thịt bị tiểu huyệt kia vặn xoắn, tường thịt trong hoa huyệt mềm nhuyễn hút hắn vào trong. Dễ chịu gừ một cái, giống như máy không hề nương tình nhiều lần đi vào tận nơi sâu nhất của cô, còn ngậm vành tai cô hưng phấn hỏi “Hút chặt như thế còn nói không? Đêm nay không được phép ngất, tôi muốn làm cô khô luôn.” Mộ Sa nắm chặt da thú dưới người, sợ hắn đẩy bay ra ngoài, hoa huyệt đã sưng đỏ, khó khăn nuốt nhả cự vật của hắn, hoa tâm đã đau đến chết lặng. “Nhẹ chút, xin anh, nhẹ thôi... Ư... Sâu quá, á...” Mộ Sa dù biết mình có cầu xin hắn thế nào, hắn cũng không nhẹ tay, nhưng vẫn cố cầu xin hắn, bàn tay vô thức đẩy ngực hắn ra. Nghe cô không ngừng rên rỉ, Chelsea càng thêm hưng phấn, gác một chân cô lên bả vai, tay mò xuống dưới sờ soạng, tách cánh hoa không ngừng run rẩy, để gậy thịt dữ tợn tiến vào càng sâu. “A...” Mộ Sa không biết hoa huyệt của mình đang có cảm giác gì, chỉ cảm thấy cả người như bị xuyên qua, dần dần mê muội, cô như lại muốn hôn mê, ngất cũng tốt, chỉ cần ngất đi là không cảm thấy bị tra tấn. Đáng tiếc Chelsea còn chưa thoả mãn, thấy cô sắp ngất, cười xấu xa cắm hai ngón tay vào cúc huyệt. “Ưh...” Đau đớn bên dưới làm Mộ Sa tỉnh táo, hoa huyệt vì đau mà càng chặt. “Ựh...” Chelsea kêu lên đau đớn, cảm giác bị cô xoắn lại cũng sắp phun ra, ra vào thật nhanh, chôn gậy thịt vào nơi sâu nhất, bắn thẳng ra, tinh dịch nóng bỏng không phun ra ở hoa tâm mà vào thẳng trong tử cung, bắn lên thành tử cung. “Ah...” Mộ Sa bị sóng nhiệt kích thích, cũng run rẩy lên đỉnh. Chelsea đè lên cô, bình ổn hơi thở, gậy thịt sau khi thoả mãn đã mềm đi nhưng không lấy ra, cản trong hoa huyệt trơn ẩm của cô. Hai ngón tay trong cúc huyệt bắt đầu xoay tròn, từ từ căng giãn lối vào chặt khít. Mộ Sa vừa đau vừa sợ từ trong cao trào tỉnh lại, nhưng cô không dám nhúc nhích, hắn còn ở trong người cô, cô mà nhúc nhích chắc chắn sẽ kích thích hắn. “Chelsea, xin anh, đừng mà.” Mộ Sa nắm tấm da thú, rơi lệ đáng thương xin hắn. Chelsea bị cô khóc mà bực mình, ngón tay càng cắm sâu hơn, gầm nhẹ “Khóc gì mà khóc, mới đụng cô đã kêu đừng. Không muốn tôi đụng vào cô, cô muốn ai đụng, tôi cho cô biết, tôi là giống đực của cô, hai cái ở dưới này chỉ có tôi mới được đút vào, để tôi làm, để tôi nhìn, tôi làm đã rồi cô còn phải sinh con cho tôi. Đây là nghĩa vụ của cô, có gì mà khóc, cô xem có giống cái nào giống cô không, giống đực vừa đụng nhẹ đã nói không được, bọn hắn còn ước gì giống đực thể lực tốt, làm bọn hắn nhiều nhiều là khác.” Mộ Sa không biết nên nói gì, chỉ lắc đầu khóc thút thít.
Chương 74 Hai tầng băng hoả Điền Hân thẹn thùng gật gật đầu, lập tức mở miệng hỏi nói “Tôi muốn quay về bây giờ, được không?” Philo nghe vậy suy nghĩ rồi nói “Một mình cô ẵm con về, tôi cũng không an tâm, hơn nữa nếu cô đi người trong tộc nhất định không đồng ý, cô trước tiên cứ ở đây, đợi Ryan đến đón hai người, đồng thời đưa lễ vật đến làm bọn họ vui lòng.” Điền Hân đành phải chấp nhận, lòng nóng như lửa đốt đợi hai ngày, quả nhiên có tin truyền đến, là Ryan lĩnh đạo Sư tộc đến, đang ở đầu thôn, Điền Hân vội vàng ôm Điền Điềm đi đến đầu thôn, từ xa đã thấy Ryan đứng bàn bạc cùng Nita. “Ryan. . .” Điền Hân kêu tên hắn, chạy đến lao vào lòng hắn. Ryan ôm chặt hai người, an ủi nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, Điền Điềm mấy ngày không thấy ba, vừa ngửi thấy mùi ba, liền cao hứng vung bàn tay nhỏ bé, ê a muốn hắn ôm. Ryan ôm Điền Điềm vào lòng, kích động hôn thật kêu lên má con gái. Ba ngày trước hắn về nhà phát hiện không thấy Điền Hân cùng đứa nhỏ thì thật sợ hãi, không biết nàng đã ôm đứa nhỏ đi đâu rồi. Vội vàng chạy đến sơn động kia, đáng tiếc hắn gặp phải đường cụt, không tìm được thông lộ nào, suýt chút nữa nóng giận muốn phá tan hang động. Sau một hồi bĩnh tĩnh mới phát hiện bốn phía không lưu lại hương vị của nàng cùng cục cưng. Ryan trấn định lại, đuổi theo mùi hương của nàng lưu lại, đáng tiếc đuổi tới nửa đường lại mất dấu, cũng may là vừa vặn không xa lãnh địa Hùng tộc, hắn đoán cả hai có thể là bị người Hùng tộc bắt đi. Đúng lúc đó người truyền tin của Philo phái đi báo cho Ryan biết, Điền Hân cùng đứa nhỏ được đối đãi tử tế ở Hùng tộc, để an lòng hắn. Ryan như trút được gánh nặng, nghĩ đến vật nhỏ suốt ngày gây phiền phức kia, hắn vừa có chút tức giận vừa có chút nhớ nhung. Hắn vội vàng quay lại Sư tộc, mang lễ vật đến. Giờ phút này nhìn thấy nàng cùng đứa nhỏ, mọi chuyện lại như chưa từng xảy ra, cơn thịnh nộ cũng biến mất, chỉ cần nàng cùng đứa nhỏ an toàn là tốt rồi, chỉ cần an toàn là tốt rồi. Ryan trấn an Điền Hân cùng cục cưng, rồi quay sang cảm tạ Nita, để lễ vật lại, đoàn người vội vàng trở về. Ryan nghiêm túc muốn cho nàng một bài học, để nàng lần sau chừa thói bỏ nhà đi, nên dọc đường đi không quan tâm nàng, chỉ tự mình ôm cục cưng đi đằng trước. Điền Hân tự biết sai, ra sức lấy lòng Ryan, vô cùng ngoan ngoãn. Về nhà, Ryan cũng không để ý nàng, cho cục cưng uống chút nước trái cây, sau đó dịu dàng ru bé con ngủ. Điền Hân thấy Ryan không quan tâm nàng, trong lòng khó chịu, không khỏi nhớ tới vài tuyệt chiêu Philo truyền cho, thế là vội vàng chạy ra ngoài. Ryan thấy nàng lại chạy ra ngoài, không khỏi cảm thấy cả kinh, muốn đuổi theo ngay, lại ép bản thân cứng rắn quyết tâm không để ý tới nàng, dù sao hắn đã bảo các huynh đệ canh gác cẩn mật ở đầu thôn, không có hắn đi cùng nàng cũng không thể rời thôn. Cũng may Điền Hân chỉ chốc lát lại đã trở lại, trong tay không biết cầm thứ gì, Ryan vẫn không để ý tới nàng, đang dỗ cục cưng ngủ, liền đứng dậy đi làm cơm, nhìn thái độ hắn hết sức lãnh đạm, trong lòng Điền Hân đầy ủy khuất, cố gắng trấn an tinh thần đi đun nước, tắm rửa, sau đó hạ quyết tâm, không mặc quần áo, nhanh nhẹn quấn hờ một miếng da thú đi ra ngoài. “Ryan, Ryan, đừng tức giận, em sai rồi, em biết em sai rồi. . .” Điền Hân lấy lòng ôm lấy hắn từ phía sau. Người Ryan chấn động, khẽ né tránh. Điền Hân thấy không xong, cắn chặt răng vòng tới phía trước, quỳ xuống giữa hai chân hắn, kéo da thú bên hông hắn, bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp chơi đùa hai ba cái với nhục bổng, sau đó mở miệng cắn lấy. “Ưm. . .” Ryan không nghĩ tới nàng lại làm vậy, ỡm ờ ngồi xuống ghế, nhắm mắt hưởng thụ hầu hạ. Điền Hân ngậm lấy quy đầu thô to đó, sau đó thong thả nuốt nhục bổng tráng kiện, Ryan bất giác xoa đỉnh đầu nàng, ngón tay cắm chặt vào da đầu nàng, run rẩy theo từng động tác của nàng. “Ưm. . .” Đáng ghét, Điền Hân miễn cưỡng nuốt vào một nửa, cảm giác nhục bổng đã chạm đến cổ họng, cơ trong cổ họng không tự chủ được đè ép dị vật, muốn đẩy đại nhục bổng ra làm cho nàng nhịn không được muốn nôn mửa. Điền Hân miễn cưỡng nhịn xuống, lại nuốt một ít, nàng thật sự chịu không nổi, nàng cảm giác hô hấp đều khó khăn, bị nghẹn nên nước mắt liên tục chảy ra nhưng không dừng lại, trong lòng thật sự là bội phục Philo cực kỳ, hắn vậy mà có thể nuốt trọn hết, thật sự không biết hắn rốt cuộc là như thế nào làm được, dù sao nàng làm không được, đơn giản cũng không miễn cưỡng chính mình, chậm rãi phun ra. “Ưmh. . .” Ryan thoải mái rên rỉ ra tiếng, cảm thụ chính mình mẫn cảm quy đầu cùng kia vách tường mặt ma sát sinh ra điện lưu, hoàn toàn khác với những khoái cảm trước đây làm hắn có cảm giác như được bay trên mây. Bàn tay to không tự giác chế trụ gáy Điền Hân, khiến nàng không nào nhả ra, đành phải vươn đầu lưỡi liếm quy đầu. Đồng thời tay nhỏ bé nâng tinh hoàn hắn, nhẹ nhàng mà dịu dàng, tăng thêm cảm giác. Ryan nhắm mắt rên hừ hừ thoải mái, Điền Hân cảm giác được hắn thả lỏng kiềm chế, thế này mới nhả đại nhục bổng trong miệng ra. Ấm áp mất đi, Ryan lập tức bất mãn mở to mắt, đại nhục bổng cực lớn hướng vào miệng nàng. Điền Hân bị hắn nhét đầy miệng, chỉ có thể ú ớ kêu “Để .. . Để em sẽ làm anh càng thoải mái.” Ryan nghe vậy hoài nghi rút đại nhục bổng đi ra, chờ xem nàng đến tột cùng muốn làm cái gì. Điền Hân thở nhẹ, bưng khối băng đã chuẩn bị kĩ, chọn một mảnh nhỏ bỏ vào trong miệng, đến khi nó tan ra, thế này mới một lần nữa ngậm đại quy đầu. “A. . .” Ryan mẫn cảm đại nhục bổng bị cái miệng vừa ẩm ướt nóng vừa lạnh lẽo ngậm lấy, trong một lúc không biết cảm giác thế nào, lông mao toàn thân lập tức dựng đứng, cả người nổi đầy nổi da gà, không tự chủ được kêu lên sợ hãi. Nhưng đại nhục bổng chẳng những không vì cảm giác này mà co lại, ngược lại bị kích thích càng thêm cường tráng cũng càng thêm mẫn cảm, chỉ bị ngậm một chốc, thiếu chút nữa phun trong miệng nàng. Ryan thật sự nhịn không được, không để ý đến vụ dạy cho nàng bài học, kéo nàng, thô bạo đẩy nàng ngã ghé vào trên bàn. Xé roẹt quần áo trên người nàng, tách hai chân nàng, không chút do dự vọt vào.
Trong tình yêu, không ai có thể đoán trước được điều gì, đó là người chân thành hay kẻ lừa dối. Tình yêu có thể khiến con người ta bỏ mặc tất cả, hy sinh những điều mình có để cho người đối diện, nhưng không ai có thể đoán trước... tình cảm của mình sẽ đi đến chuyện kể về hai nhân vật chính với tính cách và hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau. Chelsea là một người mạnh mẽ, nóng nảy trong khi đó Mộ Sa lại khao khát có được một gia đình đầm ấm do mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Dù vậy, cô ấy sở hữu vẻ đẹp khiến ai cũng phải ghen quan hệ giữa hai người vừa mới chớm nở đã gặp phải không ít khó khăn, nhưng sau đó anh chàng lại trở thành ông xã của cô. Hãy cùng đọc truyện "Ông Xã Em Là Thú Nhân" để khám phá diễn biến câu chuyện thú vị này nhé!
“Ưm...” Mộ Sa biết hắn muốn cô học theo giống cái kia phục tùng hắn, câu nói xấu hổ như thế cô làm sao nói ra được, nhưng tình hình bây giờ không cho phép cô từ chối. Mộ Sa cắn chặt răng, bám víu vai hắn ghé vào tai thở gấp, đứt quãng nói “Chelsea, xin anh, mạnh một chút, xin anh xé nát em, ăn em, a...” Chelsea nghe xong tâm tình rất tốt, đè chặt cô lại, rồi bắt đầu đợt ra vào mới. Đồng thời cũng bắt chước Sander, thở dốc nói bên tai cô “Bảo bối, em chặt quá, bảo bối, thả lỏng chút, bảo bối, lỗ nhỏ phía dưới giống như có vô số miệng nhỏ hút tôi, thật muốn đâm xuyên em. Bảo bối...” Mộ Sa bị giọng nói trầm êm ái và va chạm mạnh ở thân dưới mà cao trào liên tục, cả người mềm nhũn cảm thấy cửa tử cung bị đẩy ra đau đớn dường như đã không còn quá khó chịu nữa. Không biết có phải bị ảnh hưởng bởi thú nhân giống cái kia không mà cô đột nhiên cảm thấy có một guống đực ngang tàng mạnh mẽ cũng không tồi, ít nhất cũng cho cô cảm giác an toàn, làm cô đêm tối không sợ hãi nữa, thậm chí đau đớn hắn mang đến cũng dần dần thích ứng. Không biết bao lâu, Chelsea cuối cùng cũng thoả mãn phóng thích. Mộ Sa cảm giác nửa người dưới bị hắn va chạm đều tê cứng, không còn cảm giác. Chelsea giữ nguyên tình trạng của hai người, ôm cô đến giường. Mộ Sa thấy hắn không có ý rút cây gậy đã mềm ra, biết hắn còn muốn, nhưng cả người cô đã mỏi nhừ không còn chịu thêm được nữa. Nghĩ ngợi, chủ động xáp đến gần hắn, mềm mại ôn tồn nói “Chelsea, anh lớn thật, thật là lợi hại. Người ta bị anh làm cho mỏi nhừ rồi, anh lấy nó ra đi, cho em nghỉ ngơi được không?” Nói xong Mộ Sa còn thấy lạnh cả người, hi vọng Chelseathích dáng vẻ này. Chelsea nghe xong quả nhiên biểu cảm hiền hoà, nhẹ nhàng rút ra, để tay lên lưng cô, mát xa cho cô. “Làm đau em à?” Giọng Chelsea đặc biệt dịu dàng, làm Mộ Sa đỏ mắt. “Sao lại muốn khóc nữa.” Chelsea nhíu mày, hắn bực nhất là thấy cô rơi nước mắt. Mộ Sa lắc đầu hít mũi, nhào lên cổ hắn, cười ngọt ngào, chủ động hôn lên môi hắn một cái “Chelsea, cám ơn anh.” Đây là lần đầu từ sau khi cô đến dị giới này, hắn cho cô cảm giác ấm áp. Nhìn cô cười ngọt ngào, Chelsea bỗng cảm thấy có gì đó trong ngực nảy lên, làm hắn khó thở, xấu hổ ôm chầm cô, ấn đầu cô vào ngực hắn, ấp úng nói “Ngủ đi.” “Ừ.” Mộ Sa cười gật đầu, đột nhiên cảm thấy Chelsea hình như cũng chẳng lạnh lùng như vẻ ngoài. Ngọ nguậy trong ngực hắn, muốn tìm vị trí thoải mái một tí. “Đừng nhúc nhích.” Vừa xoay hai cái đã bị Chelsea bảo dừng lại, đồng thời cảm giác có vật gì đó thô nóng để giữa hai chân, càng lúc càng có xu hướng lớn lên, Mộ Sa đương nhiên biết đó là gì, sợ tới mức cả người cứng đờ, hết dám cục cựa. Chelsea rên lên, ôm cô càng chặt. Rất muốn xoay người đè cô xuống, ra sức mà làm. Nhưng nghĩ đến nụ cười của cô, cùng tiếng cám ơn kia, lại ép mình nhịn xuống. Vỗ nhẹ lưng cô, ẩn nhẫn nói “Đừng nhúc nhích nữa, mau ngủ đi.” “Ừm.” Thấy hắn không có ý đàn áp, Mộ Sa nhè nhẹ thở ra, cong môi an tâm cuộn trong ngực hắn mà ngủ. Sau khi đến dị giới, đây là lần đầu Mộ Sa mỉm cười, chìm vào giấc ngủ.
ông xã là thú nhân