Là người giao ngựa tới cho ta a!" Lâu Tuyết Du kinh hỉ hô lên, khẩn cấp ra đón. Vị nam tử kia lôi thôi lốc thốc như mới từ đại lao trốn ra hoặc là giang dương đại đạo trộm cướp đầu đường xó chợ, nhưng lại khiến ai nấy kinh ngạc thở dài vì kỹ thuật cưỡi ngựa vô cùng thuần thục.
Download Ebook Combo Tiểu Thuyết Kinh Dị: Sự Im Lặng Của Bầy Cừu + Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ + Hannibal Trỗi Dậy + Bạch Dạ Hành (Bộ 4 Cuốn Văn Học Bán Chạy) Miễn Phí, Tải Sách Combo Tiểu Thuyết Kinh Dị: Sự Im Lặng Của Bầy Cừu + Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ + Hannibal Trỗi Dậy + Bạch Dạ Hành (Bộ 4 Cuốn Văn Học Bán
Thông tin phim. Dựa theo hồi ký của đảng viên cộng sản Lý Duy Dân năm 2002, đạo diễn Trương Kỷ Trung từng dựng bộ phim Màn đêm buông xuống ở Cáp Nhĩ Tân với sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Vương Cương, Trần Đạo Minh… đã tạo được tiếng vang. Năm 2008
Kháng, Dạ Ngân đã khơi sâu vào mạch chính của tiểu thuyết và thổi bùng luồng gió mới tới văn nghệ bằng quan niệm về gia đình thời hiện đại. Phải chăng các nhà văn đồng ý kiến với Luận của Mùa lá rụng trong vườn khi nhân vật này phát biểu suy ngẫm của mình ở cuộc trò chuyện với cha: - Có một đề tài rất có nghĩa vào lúc này, ba nên nghiên cứu ba ạ.
tác giả: băng nhấttruyện mở màn với nhân vật ninh nhất minh tưởng chừng là hắn sẽ có một cuộc sống tốt đẹp cùng em hắn ninh như nhưng cuộc sống vốn thích bất ngờ nhờ một tay em trai cùng nghề có chút nhầm lẫn nhỏ nhưng lớn vẫn luôn sảy ra, hắn rơi vào tình trạng xuyên không và bất ngờ phát hiện nơi vốn tưởng chừng là thế giới thực sự hóa ra chỉ …
cash. 1[EDIT] Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giá...bởi 71 chương + 10 ngoại truyện Tác giả Dạ Mạn Thể loại Hiện đại, Showbiz, Sủng Cố Nham là nam diễn viên hạng A tiếng tăm lừng lẫy, Đường Chi Hạ là nữ diễn viên m...showbiz1v1dạ+7 tag khác 2Sự rực rỡ của Cố Phán - Dạ Mạnbởi cái là không biết nói chuyện tiểu người câm, một cái là hiền lành lịch sự học bá. Nàng vẫn nhớ một ngày kia, hoa tuyết bay tán loạn, thấu xương lạnh giá, hắn nói...sựrựcrỡcủacốphándạmạnsựrựcrỡcủacốphándạmạn+2 tag khác 3Cuộc trả thù đẫm máubởi ParkJimin7136712Nữ chính kiếp trước lm j để cả bạn trai lẫn vị hôn thê căm ghét? Cô quyết định tự vẫn; nhưng ko may vì thế mà cô kéo luôn cả kiếp sau của cô về kiếp này Cô kiếp này '...giếtngườikinhdihay+1 tag khác 4🍙DROP🍙 Nếu Như Anh Biết- Dạ Mạnbởi Lan Hương592236Tên truyện Nếu Như Anh Biết. Tác giả Dạ Mạn. Độ dài 89 chương. Tình trạng Đã hoàn thành. Tình trạng edit DROP. Văn án Diệp Nhiên gặp lại Phó Diên Bắc. Hôm đó, cô đ...ngontinhngọtguongvolailanh+4 tag khác
Thể loại Hiện đại, hào môn, nữ truy, ân oán tình thù, gương vỡ lại lành, SẠCH, trước NGƯỢC NỮ sau NGƯỢC NAM, CẨU HUYẾT - SIÊU NGƯỢC nhưng vẫn HE Độ dài 82 chương +NT Tình trạng Hoàn edit Văn án Nhớ lại ngày quyết định ly hôn, mới phát hiện hóa ra cũng không khó như tưởng tượng. Chẳng qua là cô còn ngốc nghếch hỏi hắn "Đã nhiều năm như vậy, tại sao anh vẫn không thích em? - Chỉ vì một câu "Đã nhiều năm như vậy, tại sao anh vẫn không thích em?" trong đoạn văn án ngắn phía trên mà mình quyết định nhảy hố bộ này đấy ạ. Không biết tại sao nhưng khi đọc câu này, mình đột nhiên rất xúc động, cảm giác như có cái gì đó bóp nát trái tim. Hẳn cô gái này đã yêu thương chờ đợi và tuyệt vọng như thế nào mới có thể thốt lên câu nói đau lòng như vậy. Cố Niệm yêu Tống Hoài Thừa Đó không phải là tình cảm bồng bột của tuổi trẻ, cũng không phải là vì ham thích mới lạ, hay vì anh là người xuất sắc ưu tú nổi bật nhất. Cố Niệm yêu anh, chính là yêu như vậy. Yêu tất cả mọi thứ thuộc về anh, cho dù cô biết khoảng cách giữa họ có bao nhiêu xa cách. Nhưng trái tim cô cam tâm tình nguyện vì anh mà đánh đổi. Cô tạo cho mình một tín ngưỡng mang tên ''Chấp niệm''. "Chấp niệm'' là yêu một người không yêu mình ''Chấp niệm'' là chờ đợi một tình yêu không thuộc về mình Và ''chấp niệm'' của Cố Niệm là Tống Hoài Thừa Cô biết, trái tim anh kỳ thực rất lạnh lùng và tình cảm này dường như chỉ xuất phát từ một phía của cô mà thôi. Nhưng Cố Niệm không lùi bước, hay nói đúng hơn, cô nghe theo trái tim mình. Chỉ cần cô yêu anh, yêu anh, yêu anh nhiều hơn nữa, rồi anh sẽ nhìn thấy tất cả những yêu thương đó và anh sẽ trở về. Chỉ là, Cố Niệm ngốc nghếch không hề biết rằng. Trong tình yêu và thù hận, Tống Hoài Thừa chưa bao giờ do dự với đoạn nhân duyên này. Bên nhau đã lâu, kết hôn cũng đã 2 năm rồi nhưng điều Cố Niệm ao ước là một đứa con vẫn không thể có. Cô cho rằng mình bị bệnh, sợ hãi và khao khát như nghiền nát tim cô. Cho đến một ngày cô phát hiện ra một bí mật kinh hoàng. Tống Hoài Thừa - người chồng cô yêu thương nhất - người cô đặt hết tất cả niềm tin và hy vọng lại là người mỗi ngày vẫn cho cô uống thuốc tránh thai. Hóa ra, sau bao năm, anh ấy vẫn lạnh nhạt và tàn nhẫn như vậy. Hóa ra, những dịu dàng từng có, những quan tâm đã trao đều chỉ là dối trá anh lừa gạt cô mà thôi............... Cố Niệm đau đớn đến vỡ nát. Nhưng cô vẫn lựa chọn cho anh cơ hội. Vì cô yêu anh, yêu đến bất chấp và mù quáng, yêu đến vứt bỏ cả những thương tổn anh gây cho mình. Nào ngờ, mọi thứ đi đến bước đường hôm nay chính là một vở kịch hận thù mà anh không tiếc bán rẻ bản thân cùng hôn nhân đã có để sắp đặt nên mà thôi. Rốt cục, cũng đến lúc hạ màn. Mỗi người đều trở về là nhân vật thật của chính mình. Không còn giả tạo với những điều dối trá nữa............... Vì ân oán đời trước, Tống Hoài Thừa chấp nhận kết hôn cùng Cố Niệm. Anh một tay thiết kế chiếc bẫy độc ác này đưa cha cô vào tù trả thù cho cái chết của cha mình. Anh không muốn giữa họ dây dưa nên không ngừng cho cô uống thuốc. Anh cứ thế, nhẫn tâm ly hôn và tuyệt tình đẩy cô ra xa thế giới của mình. Nhưng, Hoài Thừa anh có biết không? Hận thù hôm nay sẽ là mũi dao giết chết anh vào mai sau. Bởi anh chưa từng nhìn lại, đoạn tình cảm này là ai đã thua trước? Là Cố Niệm hay là anh??? Là ai lùi bước, ai muốn ly biệt, ai đã từng thương tiếc cho nhân duyên dang dở này???? Lúc Cố Niệm mang theo tất cả đau thương và tuyệt vọng mà rời đi, cũng là lúc cô phát hiện mình mang thai. Một đứa trẻ đến từ thiên đường mà thượng đế muốn ban tặng cho cô, để cô có thể bấu víu vào và nỗ lực để sống tiếp. Khoảng thời gian đó cô gần như gục ngã. Cha đi tù, nhà tan cửa nát, ly hôn... lại từng ngày chui nhũi trốn chạy bọn đòi nợ thuê. Và đôi tay vẽ tranh đầy tài hoa cũng bị người ta rạch nát. Mỗi một ngày là một chuỗi bi kịch. Nhưng, số phận lại một lần nữa trêu đùa khi đứa bé Phán Phán sinh ra do tác dụng phụ của thuốc tránh thai cô từng uống mà khiến cho bé bị câm. Còn gì đau đớn hơn với người mẹ như Cố Niệm kia chứ... 4 năm sau, cô trở về thành phố cũ và gặp lại người xưa. Anh giờ đây vẫn là người đàn ông như năm đó, vẫn lạnh nhạt xa cách lòng người, vẫn tàn nhẫn và thâm trầm như vậy. Bên anh giờ đây là mối tình đầu đã ly biệt thưở niên thiếu và giờ là nối lại tình xưa. Bên cô cũng có một chàng trai ấm áp dịu dàng như mặt trời. Tưởng chừng, nhân duyên giữa họ đã dứt. Nào ngờ, vì sự có mặt của Phán Phán mà tiếp tục dây dưa không ngừng. Những đau thương trong quá khứ một lần nữa được lật lại. Tống Hoài Thừa sợ hãi và đau đớn vô cùng khi biết được vì sự tuyệt tình và độc ác muốn trả thù của mình đã hủy hoại Cố Niệm như thế nào. Ngay đến Phán phán - đứa bé anh chưa từng biết cũng chịu bao nhiêu bất hạnh như vậy. Tất cả là vì anh, rõ ràng năm đó yêu cô là thế, vẫn cứ nhẫn tâm hủy diệt tất cả. Bây giờ, là ông trời trừng phạt anh, nên mới để cho chuyện xưa từng thước phơi bày sự thật.... Bao nhiêu giày vò, bao nhiêu khổ sở, bao nhiêu tang thương... làm sao gói gọn lại trong hai chữ ''hối hận". Phải chăng, muộn màng rồi. Năm xưa, ai từng thật lòng, ai từng giả dối? Năm xưa, ai từng chờ đợi, ai từng tàn nhẫn? Năm xưa, ai từng tuyệt vọng, ai từng ly biệt? Giờ còn có thể quay về hay không? Khi mà, bất hạnh và bi kịch hôm nay là tự tay anh tạo ra........... Lúc đó, anh vì trả thù mà mù quáng làm tất cả mọi chuyện. Lại để cho cô chịu biết bao nhiêu khổ sở vất vả với đứa bé trong bụng. Còn để cho người bên cạnh mình vì ghen tỵ ích kỷ mà độc ác hủy đi đôi tay của cô, suýt chút nữa còn muốn giết chết đứa con gái bé nhỏ mới thành hình của anh. Lỗi lầm như vậy, liệu ân hận và bù đắp thôi có đủ để giữ cô lại bên mình hay không? Khi mà, giờ đây, mỗi một phút giây bên cô anh thấy tim mình như bị tra tấn sắp chết. Bởi nhìn thấy cô, anh sẽ nghĩ đến những thương tổn và bi kịch mà vì anh cô đã chịu đựng. Nhìn thấy Phán Phán ngoan ngoãn hiểu chuyện lại không thể nói lời nào, anh chua xót và đau lòng biết bao nhiêu. Nếu thật sự biết trước sẽ có ngày như hôm nay thì lúc trước đã không nhẫn tâm như thế. Anh sai rồi, sai đến không cách nào cứu vãn nổi... Vậy mà, anh thật sự không thể buông tay để cô đến bên người khác được. Nhân duyên của họ không thể ngắn ngủi tang thương như vậy. Anh muốn sửa chữa lỗi lầm của mình, muốn vì cô, vì Phán Phán mà thay đổi hiện tại cùng tương lai, cho dẫu quá khứ đã từng hủy hoại họ đến thế nào. Nhưng, những âm mưu của người giật dây vẫn tiếp tục đẩy họ rời xa nhau. Có hiểu nhầm, có hận thù, có nước mắt, có chia ly.... Liệu lần này, anh sẽ bảo vệ chở che cho cô vượt qua được đoạn sóng gió này chứ? Và trong câu chuyện cũ cô chưa từng nói cho anh biết đấy còn bao nhiêu uẩn khúc và uất ức cô một mình gánh chịu? Mời mn đọc truyện để biết chi tiết nha - ''Chấp niệm'' cũng giống như tên của nó, xoay quanh tình yêu và thù hận của Cố Niệm cùng Tống Hoài Thừa. Nội dung truyện không hề ngọt ngào lãng mạn hay bay bổng, nó ngược, ngược đến đau lòng từng nhân vật từng mảnh ký ức hay hiện tại đang có. Đối với những người yêu sủng thích ngọt thì truyện không hề thích hợp chút nào. Còn nếu bạn thích ngược thì mình nghĩ nên nhảy hố. Bởi câu chuyện được lồng ghép và có khá nhiều tình tiết cẩu huyết nhưng không gây ức chế cho người đọc lắm. Bởi giọng văn của Dạ Mạn từ trước đến nay vẫn khiến mạch truyện có cao trào có xúc động có nút thắt và hơn hết là luôn có cái kết HE dù trải qua bao nhiêu sóng gió đến thế nào. Đọc ''Chấp niệm'' mình thật sự rất thương nam phụ Lục Diệp Thanh, anh cái gì cũng tốt, cái không tốt duy nhất chính là không phải người mà Cố Niệm yêu. Ngay từ đầu mình đã biết trước kết quả này nhưng sao vẫn rất đau lòng. Giá như anh ích kỷ một chút, tàn nhẫn một chút hay độc ác một chút thì tốt biết mấy. Tình yêu - chọn sai người chính là bi kịch cả đời ' ' Và mình, lại chọn anh ???????? Bonus thêm là truyện được nhà Liệt Hỏa Các edit cùng beta cực kỳ mượt lại cẩn thận và rất nhanh có chương mới, nên mn nhớ ghé qua nhà đọc để ủng hộ các bạn ấy nha ^^ Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa Bí Tần Mời các bạn đón đọc Chấp Niệm của tác giả Dạ Mạn.
1CHẤP NIỆM - DẠ MANbởi Nguyệt Thuần HiTác giả Dạ Man Ngày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ. Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh "Đã nhiều năm... 5Yêu em, yêu đến điên cuồngbởi Ngư XíchHôn lễ đó, đáng lẽ cô dâu là chị cô- Tôn Hiểu. Nhưng chị ta bỏ trốn, cô chính là cô dâu thay thế. Hắn xem cô là một món đồ, đến khi chơi chán thì vứt đi. Mưa dầm thấm lâ... 9Nhất Dạbởi Diệp Hoài TuyếtNhất Dạ. Thể loại lãng mạn, hiện đại, giả tưởng, huyền bí, tình chị em, ngược nam. Tình trạng đang tiến hành. Tác giả Diệp Hoài Tuyết. Ảnh bìa Yan. Mở đầu. Khôn... 13Anh thương ai ? bởi Thương Nguyệt HạCả thời thanh xuân của Hạ Mộc chỉ có Dương Đình Vũ. Cô kết hôn với anh ta nhưng Lâm Tịnh - người con gái Dương Đình Vũ yêu lại trở về. Hạ Mộc đau khổ ly hôn thì Dạ Tư Hà... 14HUYẾT DẠ DỊ VĂN LỤCbởi YeulVăn án Huyền nghi tham án văn, nhất quán phong cách, huyền nghi khủng bố gia bán manh. Đề cập Huyết tộc cùng gia tộc khúc mắc, khoa học viễn tưởng bối cảnh, kì huyễn nội... 20Văn 11 12bởi BayBài viết sưu tầm. Có chỉnh sửa. Được tạo ra trong khoảng thời gian mình học cấp ba mà không biết lưu văn bản vào đâu cho thống nhất. Mọi sai sót về chính tả mà đọc giả p...
Truyện đam mỹ đang dần rất quen thuộc với nhiều bạn đam mê truyện, đặc biệt các trong cộng đồng LGBT và những bạn dị tính yêu thích thể lại truyện đam mĩ, bách hợp. Và những bạn thích truyện này hay còn gọi là hủ nữ, hủ nam. Do sự phát triển ngày càng nhanh của tiểu thuyết, truyện, văn học mạng đam mỹ tại Trung Quốc phần nào lan truyền đến bạn trẻ Việt Nam, và không ít tác phẩm được dịch sang tiếng Việt gồm nhiều loại đam mỹ nhỏ như hiện đại, cổ trang, tương lai. Và chính vì đặc thụ nội dung cốt truyện đã lấy lòng giới bởi những lời thoại, trích dẫn, câu nói hay trong đam mỹ tiểu thuyết, ngôn tình làm say mê người đọc. Đam Mỹ Là Gì? là thể loại tiểu thuyết lãng mạn khai thác chủ đề đồng tính luyến ái nam, xuất xứ từ Trung Quốc, lấy bối cảnh Trung Quốc và hòa trộn nhiều yếu tố văn hóa Trung Quốc. Theo những người theo đuổi dòng tiểu thuyết này thì “đam” có nghĩa là đam mê, “mĩ” có nghĩa là đẹp, và “đam mĩ” nghĩa là đam mê cái đẹp. Trích dẫn hay trong truyện đông cung STT Hay Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ 1. Cái gì nên nắm giữ thì cứ nắm cho thật chặt, muốn theo đuổi điều gì thì cứ dũng cảm mà theo đuổi, không cần bởi vì sợ hãi hay tự ti mà đứng mãi một chỗ. – Mạch Thượng Hoa Khai 2. Giữa biển người mênh mông tìm duy nhất một bóng hình trăm biến vạn hóa, bất giác ngoảnh đầu, người ở ngay đó, giữa chốn hoa đăng đã lụi tàn… – Mạch Thượng Hoa Khai 3. Người ta sao cứ bảo phải đốt đèn đi tìm một tình nhân hoàn hảo, nếu đã có một người tốt thì nên nắm chặt trong tay, đời này xem như không còn gì hối tiếc. – Mạch Thượng Hoa Khai 4. Ta không cầu vinh hoa phú quý, không cầu cơm nóng canh lành, bằng hữu càng không dám trông mong, không rời đi là bởi vì tâm đã tìm được nhà, rời đi rồi, tâm sẽ không còn nữa. – Đoản Văn Ân, Không Sao Cả 5. Những điều này ta đã biết ngay khi còn nhỏ, nếu không phải của mình thì đừng cưỡng cầu làm gì, cưỡng cầu chỉ biết mất đi những thứ vốn dĩ có thể đạt được. – Đoản Văn Ân, Không Sao Cả 6. Cá vì sao lại thích nước? Bởi vì chung quanh nó đều là nước, cá có thể mặc sức rơi lệ, không để người khác phát hiện rằng nó đang khóc. – Thùy Chủ Trầm Phù 7. Nếu ta biết được rõ là vì lẽ gì, thì sẽ chẳng để cho bản thân mình ta đến nông nỗi này. Nhưng ta biết, vô luận làm bất cứ gì đi chăng nữa, cũng sẽ không có khả năng khiến cho thời gian quay trở lại quá khứ. Giữa ta, và ngươi,… nhất định không có kết quả. – Thùy Chủ Trầm Phù 8. Mối tình này chẳng cần phong cùng nguyệt, lại càng bất chấp cả yêu lẫn hận. Hắn chính là, ở trong khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, đơn thuần muốn cùng Lãnh Huyền ở một chỗ. – Thùy Chủ Trầm Phù 9. Ngươi bỏ không được Thiên Tĩnh, ta liền vì ngươi mà bảo hộ nó. Ngươi muốn thiên hạ, ta cũng vì ngươi mà đoạt lấy. Ngay cả kết cục có là tan xương nát thịt, ta cũng can tâm tình nguyện. – Thùy Chủ Trầm Phù 10. Tay của ta chỉ là bị vạch có mấy đao, còn hơn ngươi bị chặt đứt một cánh tay, căn bản không đáng tính toán. Đau một chút, ta mới không hôn mê mà nằm mơ ác mộng. – Thùy Chủ Trầm Phù 11. Triệu Tiểu Xuân sẽ không rời khỏi Đông Phương Vân Khuynh, vĩnh viễn cũng không rời. Cho dù thiên hạ chưa ai cười với tiểu mĩ nhân, cũng có Triệu Tiểu Xuân này cười với người… Cho dù trên đời này không có ai đối tốt với Vân Khuynh, cũng có Triệu Tiểu Xuân ta cả đời đối tốt với ngươi… – Triệu Tiểu Xuân 12. Đào hoa sở dĩ tịnh mịch, là vì động lòng thế gian mà sinh ra, và cũng vì thiên hạ đau thương mà nở rộ. – Khuynh Vũ 13. Trong cõi hồng trần mà thiếu vắng ngươi, Tiếu Khuynh Vũ tịch liêu biết bao nhiêu. – Khuynh Vũ 14. Đào chi vi ước, thương thiên làm chứng! Này tình — thượng cùng bích lạc, hạ hoàng tuyền. – Khuynh Vũ 15. Nếu phải sống cô độc trên thế gian này thì ta nguyện đi cùng ngươi, dù cho có là núi đao biển lửa thì đối với ta đó vẫn là cõi niết bàn. Ta không tin thần phật, sao vượt khỏi hồng trần? Thứ duy nhất khiến ta vướng bận, khiến cho ta đau đến tột cùng chỉ có thể là ngươi… – Đạp Tuyết Tầm Mai 16. Tùy tiện tin rất dễ bị tổn thương mà tùy tiện hứa cũng dễ dàng làm tổn thương người khác. – Nhược Thụ 17. Yêu cũng tốt, hận cũng tốt, thậm chí là cái khác cũng được. Chỉ cần trong lòng ngươi có ta là được rồi. – Lãnh Vũ 18. Quên một người khó như vậy, nhưng thích một người lại chỉ cần một cái chớp mắt ngắn ngủi. – La Khởi 19. Trẫm chỉ có một tấm chân tình, nếu còn có thể chia cho vài người khác, vậy thì đã không phải thứ gọi là chân tình. – Chỉ Diên – Con Diều 20. Sau này mờ mịt biển người, nhân thế trầm luân, ngươi hội sẽ biết đến những chuyện kì lạ, gặp những người đối đãi với ngươi thật tốt. Lấy của ngươi phong thái, lấy của người tư dung, tất nhiên sẽ có người nguyện ý cung phụng ngươi vì tư sắc nghiêng nước nghiêng thành của ngươi. Ta không sợ ngươi nghèo túng, cũng không sợ ngươi lưu lạc, ta sợ chính là ngươi…. – Mã Phu Trích dẫn hay năm tháng vội vã Những Câu Nói Ngọt Trong Đam Mỹ 21. Lão Thiên Gia, mã phu ta cầu xin ngài, xét cả đời ta chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lí, chỉ cầu ngài làm cho hắn… chớ quên ta. Vinh hoa phú quý chỉ là mây khói, Tiểu Tứ Tử, ta hy vọng ngươi có thể nhớ kĩ, ngươi đã từng quen biết một người chăn ngựa. – Mã Phu 22. Trời đất mờ mịt, biển người bao la, trong cuộc sống lại có ai có thể chỉ sống vì ngươi! Lại có ai không nói sinh lão bệnh tử, bần cùng phú quý, đều có thể vẫn như cũ bầu bạn bên cạnh ngươi! Lời thề vĩnh viễn sánh cùng thiên địa mỗi người đều có thể nói, nhưng chân chính làm được lại có mấy người. – Mã Phu 23. Ta nguyện đem toàn bộ thiên hạ để đổi lấy cơ hội để được cùng ngươi tay trong tay, cùng ngươi hưởng thụ một cuộc sống bình lặng. Từ nay về sau, ngươi chính là đế vương của ta. Góc sân nhỏ này, chính là cơ nghiệp cả đời ta đeo đuổi. Chỉ thế này mà thôi. Bởi vì ngươi còn sống, trái tim của ta mới còn nơi trở về. Ngươi còn sống là tốt rồi. – Nịnh Thần 24. Thời gian trôi qua giống như cát chảy, chậm rãi phiêu đi. Thế gian vạn vật theo thời gian lại càng không ngừng biến đổi, có rất nhiều thứ theo tháng năm có biến hóa rất lớn,nhưng mà lại có một số thứ… vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi. – Sa Lậu 25. Cát trong sa mạc tuy rằng nhiều, thế nhưng nếu như có một người thực may mắn, nhất định có thể ở trong sa mạc mênh mông đó tìm được một hạt cát thuộc về chính mình. – Sa Lạp 26. Cứ cho rằng ta yêu Tô Tử trọn một đời người thì đã sao? Ái tình là cái gì mà đòi so với thiên trường địa cửu? Một kiếp người nhỏ bé bì thế nào được với vạn dặm giang sơn? Mà Tô Tử xuống Hoàng Tuyền một khi bước qua cầu Nại Hà sẽ quên đi hết thảy, đâu phải nhớ ta đã bạc tình với y. – Đăng Hoa Bất Kham Tiễn 27. …Cô độc liền cô độc, so với mỗi đêm bất an chờ đợi, ít nhất không còn phải đau lòng. Cũng không còn mỗi lần trở lại Bàn Long Điện, đều không tự chủ được hèn mọn chờ mong để rồi lại thất vọng. – Chủ Tử 28. Thượng Nặc, ta đã nói vĩnh viễn cũng sẽ không gặp lại ngươi. May mắn, vĩnh viễn này, cũng đã sắp xong rồi. – Chủ Tử 29. Không cần ôm ta ôn nhu như vậy, làm cho ta ấm áp, rồi lại đột nhiên biến mất. – Chủ Tử 30. Đến tận giờ phút này, Nhai vẫn chưa xác định được, tình cảnh trước mắt có đang diễn ra hay không, hay chỉ là do hắn tưởng tượng. Hắn đã thất vọng quá nhiều rồi, thế cho nên, ngay cả ảo tưởng hắn cũng chẳng dám. Hắn đã tuyệt vọng không biết bao nhiêu lần, thế cho nên, một chút bố thí nhỏ nhoi này, cũng đủ khiến hắn kích động đến mức chẳng còn là bản thân. – Phong Vô Nhai 31. Bởi vì…ta yêu ngươi, mặc kệ đường xá xa xôi, mặc kệ bao nhiêu gian khổ, vì ngươi, cho dù có thiên tân vạn khổ ta nhất định cũng sẽ trở về, vì vậy..xin ngươi chờ ta. – Thanh Ngọc Án 32. Nữ nhân xinh đẹp là tai họa, nam nhân xinh đẹp là bi kịch. – Tiền Đồ Vô Lượn 33. Tình yêu không tàn nhẫn, chỉ có con người bị che mắt bởi quá nhiều phiền nhiễu, trở nên tàn nhẫn với tình yêu, với người mình yêu, và với chính bản thân mình. Hãy cố trân trọng khi đang còn, đừng để đến khi mất đi rồi mới thảng thốt nhận ra báu vật ngay bên. – Trà duyên 34. Yêu, không hề chỉ là một chữ, mà là hứa hẹn cả đời, thủ hộ cùng trách nhiệm. Mà khi có người nói yêu với ngươi, cũng xin nhớ kĩ, hỏi tâm của mình một chút, có nguyện ý cùng hắn thừa nhận ngọt bùi đắng cay hay không. – Nguyệt Lạc Khuynh Thế 35. Trên thế gian này, nuối tiếc chỉ có hau thứ. Một là thứ muốn có mà không có được. Thứ còn lại là gần có được nhưng vẫn đánh mất. – Đổng Tuyết Khanh 36. Ra là, rượu không làm người say mà là người tự say. Ngươi nói là ngươi say. Thế nhưng khi ta đã say, ngươi lại rất tỉnh táo. – Thủy Vô Tâm 37. Thần nhi, đôi khi, thầm nghĩ phải chi mọi thứ đều đơn giản hơn một chút, trọn đời trọn kiếp chỉ yêu một người, bi thương sầu lo chỉ vì người đó. Nếu như yêu nhiều người, đau khổ dâng gấp đôi, yêu càng nhiều, đau khổ càng nhiều… – Thủy Vô Tâm 38. Hắn là người ta không thể nhớ tới. Bởi vì nhớ tới sẽ đau. Cho dù cố quên hắn, sau đó cũng phát hiện chỉ là giả vờ quên hắn. Có điều, rốt cuộc khi ta quyết định từ nay về sau sẽ chăm sóc hắn thì lại chỉ có thể hoài niệm hắn. – Sư phụ của Dạ Tinh Thần 39. Thích cái gì thì ngàn vạn lần không nên đánh mất. Một ngày kia nếu mất đi rồi, thì dù có tìm được một vật khác giống y như đúc, có lẽ còn tốt hơn nữa, nhưng đều sẽ nhớ đến cái đã mất đi. Người ta sống mà trong lòng cứ nuối tiếc thì cả đời sẽ không được vui vẻ. – Hoàng Bán Tiên 40. Con người ta suy cho cùng rồi cũng chẳng biết mình sẽ đi được bao xa, gặp được những người thế nào. Vậy nên, cứ mỗi khi gặp được chuyện vui nhất định phải ghi nhớ cho thật kĩ, biết về sau liệu có còn gặp được người nào đó đối xử với mình hơn thế này không? – Hoàng Bán Tiên Trích dẫn hay ngôn tình đồng hoa Trích Dẫn Đam Mỹ Bất Hủ 41. Thứ gọi là tịch liêu, có khi sẽ đến mà không hề báo trước. Đối với những người đã có thói quen một mình tồn tại thì cả đời cũng không cảm thấy tịnh mịch. Nhưng nếu có một ngày, ngươi chợt phát hiện bản thân muốn ở bên cạnh một người khác, vậy khi ấy ngươi sẽ hiểu được thế nào là tịch liêu. – Tư Đồ Ngận Suất 42. Kiến Ninh cách cách, mười phần điên dại, thích hành hạ người khác, cũng đã hành hạ mình không ít lần. Tiểu Bảo vẫn nhớ lúc nàng ngẩng đầu lên ngắm nhìn cánh chim bay lượn trên bầu trời, tự lẩm bẩm nói hảo hâm mộ nga~ hâm mộ đến mức muốn bẻ gãy cánh của lũ chim kia, ngữ điệu thật giống một đứa trẻ, nhưng trong một khắc kia lại tràn đầy mỹ cảm ưu sầu… – Thiên Nhược Hữu Tình 43. Ngốc thật a, nếu ta không yêu ngươi, dù ngươi có khẩn cầu thế nào cũng vô dụng. Nhưng nếu ta đã yêu ngươi, dù cho có phải vào nước sôi lửa bỏng tâm đốt thành tro, ta cũng vẫn tiếp tục yêu ngươi. – Phong Lưu Quyển 44. Ta yêu nhất tuyệt đối không phải là ngươi…Nhưng mà ngươi như vậy nhân thần căm phẫn, làm cho trên đời này chỉ còn ta là người yêu ngươi nhất. – Phong Lưu Quyển 45. Giang sơn đẹp như tranh cũng không bằng nụ cười của ngươi. – Thùy Chủ Trầm Phù 46. Cho dù trước đây có bao nhiêu nam nhân thương ngươi, sau này ngươi chỉ được có một mình ta. – Sở Sở 47. Ta mấy ngày hôm nay luôn nghĩ, trước đây ta đối với ngươi không tốt, vậy sau này ta sẽ đối với ngươi thật tốt, cực kỳ cực kỳ tốt, so với bất luận kẻ nào cũng tốt hơn. – Sở Sở 48. Ngươi cuối cùng cũng chịu kêu tên ta, ngươi phải gọi ta là Lam, gọi ta Sở Lang, kêu ta là tướng công, tự ta là Tử Tắc, Tử trong tử sắc. Ngươi kêu tự của ta cũng được,….”- Hắn hưng phấn nói mãi không ngừng. – Sở Sở 49. Tiểu Kỳ, làm luật sư đi, cậu làm luật sư, sau này.. tôi sẽ chỉ để cho mỗi mình cậu bảo vệ. – Đỗ Diệc Tiệp 50. Thật buồn cười, không kể bị ngã một lần, nếu cùng một cái hố mà bị ngã xuống hai lần, ba lần, ta không phải nam nhân! Ta là con lợn! 51. Bảo bối nhi, tướng công của ngươi đến mang ngươi trở lại đây! – Hiên Viên Tĩnh 52. Thế gian này quả nhiên điên đảo, ai cũng chạy đi ái nam nhân, nữ nhân phải làm sao bây giờ? 53. Có chuyện mau nói, có rắm mau đánh! – Dạ Tinh Thần 54. Thuốc có thể uống bậy chứ…nói không thể nói bậy được. – Dạ Tinh Thần 55. Ta nợ tình quá nhiều người, đời này không biết có trả hết được không, chi bằng quỵt nợ cho rồi… – Dạ Tinh Thần 56. Dạ Tinh Thần, chàng là nam nhân đồi bại nhất ta từng thấy. – Trầm Tịch Chiếu 57. May mà ngươi không phải nữ nhân, nếu không thì sẽ giống như sư tỷ ta, suốt ngày mang theo một cái bụng to, hai ta phải nhẫn nhịn quá độ mà chết mất! – Sở Lam – “Sở Sở” 58. Có phải tại vì anh DIệp kia chưa tới nhà mình, cho anh leo cây, cho nên trong lòng anh mới khó chịu, cả ngày đều trút giận lên em có đúng hay không? Tụi bạn em bảo, cái này gọi là thời kỳ mãn kinh đó. – Triệu Tiểu Xuân 59. Tôi với cái thế giới đồng bóng dữ dội này rất tuyệt vọng. – Nhạc Gia 60. Chẳng qua trong mỗi quần thể chung quy sẽ có mấy nhân vật bị yêu ma hóa, bằng không nhân sinh cũng sẽ không nhiều lạc thú như vậy. – Quý Ngài Lảm Nhảm Trích dẫn ngôn tình hẹn đẹp như mơ Câu Nói Kinh Điển Trong Đam Mỹ 61. Giảm béo là sự nghiệp trọn đời của mỗi phụ nữ từ lúc sinh ra cho đến khi chết đi, mà phần lớn trong số đó sự nghiệp đều không mấy thành công. – Tô Gia 62. Trên thế giới này đáng sợ nhất không phải đối thủ mạnh đến nghịch thiên, mà là bên cạnh có đồng đội trí năng cỡ heo mọi. – Tô Gia 63. Yêu quả nhiên khiến người ta mù quáng, may mắn tôi bây giờ mắt tuy hơi mù, nhưng tâm lại trong sáng. Cảm tạ Chúa! – Trọng Sinh Chi Trầm Vân Đoạt Nhật 64. Con người bởi quá nặng tình, cho nên mới càng tuyệt tình. Dồn hết thảy tình cảm cho một người vốn chính là chặn hết đường lui. – Ngủ Ngon Paris 65. Nếu cậu bước về phía tôi một bước, thì tôi sẽ bước chín mươi chín bước còn lại để tới chỗ cậu. Đơn giản là vì cậu là bạn của tôi, chúng ta gặp nhau rồi sẽ phải chia xa, mong rằng khoảng thời gian bên nhau không là vô nghĩa. – Ngủ Ngon Paris 66. Thực sự yêu thương một người mới phải lo lắng, hao tổn tâm tư dối gạt người đó, mới phải cẩn thận mà dối gạt cả đời, để người đó có thể mãi mãi mà vui vẻ. Nói dối không nhất định là xấu xa, nói thật cũng không nhất định là tốt đẹp. – Nhậm Ninh Viễn 67. Sự thống khổ của người khác chỉ như vũng nước nhỏ, nhìn thấy, biết đó, vậy mà chẳng rõ nông sâu. Người ở trong đấy, phải chịu dày vò như thế nào, vốn dĩ chẳng ai có thể biết được. – Trang Duy 68. Tên anh và tên người nọ chẳng thể nào có thể được viết cùng một chỗ trên tấm thiệp hồng. Vậy thì có thể được khắc tên lên cùng một tấm bia mộ cũng là một loại hạnh phúc ổn an. – Trang Duy 69. Nếu cuộc đời trước kia là một sai lầm, chi bằng hãy thử một cuộc đời mới. – Trang Duy 70. Chân tướng sẽ hủy đi cuộc sống của cậu. Cậu thà rằng để bản thân cứ như vậy làm một thằng ngốc đi. Nếu đã lừa một người thì nên lừa cả người đi. Hãy để cậu ngốc ngếch cả đời đi cũng được. Chỉ là đừng nửa đường thức tỉnh cậu. – Khúc Đồng Thu 71. Hình như …. chúng nó thích tôi.”-“Đừng có ngốc thế, chúng nó thích chính là thức ăn trong tay cậu mà thôi. – Đối Thoại Đồng Thu – Trang Duy 72. Đúng vậy, bất kể là vết thương nào rồi cũng sẽ cầm máu, khép lại. Nhưng nó sẽ trở thành một vết sẹo. – Phiên ngoại “QTCG” 73. Đúng vậy, người nọ chẳng là gì cả, thực sự rất nhỏ bé. Người nọ rời khỏi anh chỉ như anh mất đi một con đinh ốc mà thôi. Thế nhưng..tại sao những linh kiện nơi ngực anh lại lỏng lẻo hết cả rồi. – Nhậm Ninh Viễn 74. Yêu một người, hóa ra lại đau khổ như vậy, cảm tình bất lực mà hèn mọn, rõ ràng gần trong gang tấc, nhưng lại xa tận chân trời. – Bất Phối Đích Luyến Nhân 75. Thực ra trong chuyện tình cảm, nếu đã bị vứt bỏ, thì nên tiếp nhận sự thật, liều sống liều chết quấn lấy người ta chỉ bất quá tự hạ thấp phẩm cách của bản thân, làm người khác càng thêm ghét bỏ mà thôi. – Khi Lãnh Khốc Gặp Lạnh Lùng 76. Trong thực tế quan hệ giữa người với người vốn không bền chặt, khoảng cách xa quan hệ liền phai nhạt, cho dù từng là người thân thiết đến đâu, cuối cùng cũng trở thành người qua đường. – Nam Nam Chi Gian 77. Sống một đời người cũng giống như ngồi xe bus vậy. Ngồi chung đoạn đường với những người xa lạ, đuổi kịp nhiều người ít ra còn có thể tiếp xúc mặt đối mặt, ngẫu nhiên mà tán gẫu đôi câu. Tới bến rồi sẽ xuống xe, kẻ đến đứng trước người đến đứng sau, kẻ rời đi trước người rời đi sau… Mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, đều sẽ tự xuống xe. Mà, Võ Khánh Chi rời đi trước, rồi Kỳ Vân cậu, mới đến sau. – Bình Đạm Như Thủy 78. Vai phụ chính là không tốt ở điểm này, cho dù cậu có thích người nọ tới moi tim moi phổi đi chăng nữa, thì đối với vai chính diễn chung với cậu, cậu luôn phải ở thế bị vứt bỏ. – Tình Yêu Của Vai Phụ 79. Có lúc tôi thấy thế giới này kì thật rất tàn nhẫn, khiến cho chúng tôi trót yêu phải một người, nhưng vĩnh viễn không cho chúng tôi quyền được nói ra. – Tình Yêu Của Vai Phụ 80. Có một người trái tim đã vỡ, bản thân không biết nhặt nó lên, lại để mặc nó bị nghiền nát thành bùn, thì đúng là không biết tôn trọng bản thân. Vì vậy, tôi nhặt nó lên, đặt lại vào trong ngực, chậm rãi vá lại, để nó có thể đập bừng bừng sức sống. – Mặc Chi Đồng 81. Nếu có một người nguyện ý luôn chờ đợi bạn, thì hãy lựa chọn ở bên cạnh người đó đi. Bởi lẽ, chờ đợi một người thực không khó, nhưng nếu là mỉm cười lặng yên đứng chờ đợi một người thì lại không hề dễ dàng chút nào. – Siêu Sao Tính Cái Gì 82. “Cho dù thiên hạ đại loạn, máu chảy thành sống, xác chất thành đống, thậm chí sinh linh đồ thán, ta cũng sẽ san bằng Đại Du, hủy di Du thành, hủy đi hoàng cung, chiết đi sự kiêu ngạo của y, cho dù có vì thế khiến y hận ta, ta cũng muốn y lưu lại bên ta. – Khuynh Tình 83. Giây phút đó, tôi phát hiện mình rốt cuộc đã có được hạnh phúc, cho dù hạnh phúc ấy được kiến lập trên cơ sở tiền bạc cũng tốt, tôi đã có được hạnh phúc mà tôi khát vọng biết bao năm qua. Những thứ tôi muốn không nhiều, tôi chỉ muốn khi tôi đi làm về nhà mệt mỏi được nhìn thấy hắn dịu dàng cười với tôi. – Cố Viêm 84. Yêu ta đi, tuy thân thể ta đã tàn khuyết không còn trọn vẹn nữa, nhưng ta có thể đem một trái tim hoàn chỉnh cho cậu. Cậu có biết không? Ta luôn là một kẻ bần cùng, chỉ duy nhất có một trái tim là tài phú. – Tiểu Thúc 85. Cho dù có hóa thành tro, ta cũng muốn thử một lần. Ta không muốn để trong cuộc đời của ta chỉ có bi thương. – Tiểu Thúc 86. Mộng quá nhiều, sẽ giáp ranh với biên giới, khó phân biệt được đâu là thực, đâu chỉ là mộng. – Tiểu Thúc 87. Ta rất muốn đem tất cả những nỗi sợ hãi, bất lực và đau khổ trong nhiều năm qua truyền đạt cho cậu biết, những cậu đã khép trái tim mình lại, sao cũng không thể nghe thấy tiếng kêu gào bất lực của ta. – Tiểu Thúc 88. Hóa thành tro cũng không sao, ít nhất ta cũng đã từng cố chấp, vẫn sẽ có một mối tình cảm lưu lại trên thế gian này, sẽ không bi người biết câu chuyện này quên lãng. – Tiểu Thúc 89. Không biết từ khi nào tay ta bắt đầu bị chai, lớp da chai càng lúc càng dày làm ta không còn cảm thấy đau nữa, tại sao trái tim con người không bị chai? Nếu như trái tim của ta cũng bị chai một lớp chia thật dày, ta sẽ không bị cơn đau khổ đục khoét , dày vò từng đêm. – Tiểu Thúc 90. Chúng ta luôn hy vọng người khác thay đổi theo mình, nhưng lại không muốn mình thay đổi vì người khác. Có đôi khi, không phải không yêu mến mà vì chính chúng ta không thể dung nhập góc cạnh của đối phương. Quotes tiếng Việt tâm trạng buồn Quotes tiếng Anh tâm trạng buồn Trích dẫn ngôn tình cổ đại ngược Vừa rồi là những câu nói hay trong đam mỹ tiểu thuyết ngôn tình. Rất nhiều những lời thoại hay lãng mạn về tình yêu, duy mĩ ý nghĩa. Bạn thích nhất câu nói đam mỹ nào ở trên, hãy để lại câu đam mỹ bạn ấn tượng ngay bên dưới đây nhé. Các Bạn Đang Xem Bài Viết 90+ STT, Quotes & Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Tiểu Thuyết, Ngôn Tình Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Tiểu Thuyết của Blog Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé! Bài Viết Liên Quan 80+ Quotes Hay Tiếng Việt Tâm Trạng, Ngôn Tình Buồn & Nhập Tâm STT, Quotes & Trích Dẫn Trong Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Lâm Địch Nhi STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn 50+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Năm Tháng Vội Vã – Cửu Dạ Hồi STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Đồng Hoa STT, Quotes & Trích Dẫn Ngôn Tình Hẹn Đẹp Như Mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn STT, Quotes & Trích Dẫn Tiểu Thuyết Ngôn Tình, Lãng Mạn – Cố Mạn 35+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết, Ngôn Tình Ngủ Cùng Sói
Một hôm, cô đi học thay em họ thì phát hiện thầy giáo là bạn học lớp mười của cô. Mười năm trước, cô không nói ra lời của bản thân, hiện nay chính miệng anh nói cho cô biết. REVIEW YÊU Tác giả Dạ Mạn Thể loại Hiện đại, song hướng yêu thầm, chia xa gặp lại Tình trạng Hoàn edit Review bởi Tâm Bùi Ánh - fb/hoinhieuchu Giới Thiệu Một hôm, cô đi học thay em họ thì phát hiện thầy giáo là bạn học lớp mười của cô. Mười năm trước, cô không nói ra lời của bản thân, hiện nay chính miệng anh nói cho cô biết. Đây là một cuốn truyện cũ, motip không mới, độ dài không dài, khoảng 100k chữ Trung, tác giả đã sửa lại bản thảo khá nhiều lần, được bạn Tiểu Mập Mạp bên LQĐ edit, chất lượng edit khá tốt, và mình đoán là bản edit này không phải là bản mà tác giả đã chỉnh sửa. Tên gốc của truyện là “Anh thích em như thế đó”, một cái tên không phải hay nhưng phần nào nói được tình yêu của nam chính. Nói đơn giản thì đây là một câu chuyện yêu thầm thời phổ thông, mười năm sau gặp lại liền viên mãn. Đôi khi chỉ là kiên trì một chút sẽ chờ được người kia bước tới. Văn phong nhàn nhạt nhưng lại toát lên sự ấm áp giữa ngày đông, nửa sau truyện hơi dong dài nhưng tổng thể đọc ổn. Cố Thanh Đồng và Lâm Mặc Tuân là bạn học lớp 10. Cả hai người đều thầm mến nhau nhưng không dám nói. Đến lúc đằng trai định tỏ tình thì số trời đã định “không thành”. Họ gặp lại nhau khi anh du học Havard về, cố tình đến dạy môn toán cao cấp ở Đại học C. Còn cô là nghiên cứu sinh của đại học C, trùng hợp đi học hộ em gái tiết toán cao cấp. Tuyến tình cảm của truyện thể hiện đúng theo kế hoạch theo đuổi của nam chính “Giai đoạn đầu phát triển rề rà lặng lẽ, giai đoạn sau đột nhiên phát triển đột ngột.” Lâm Mặc Tuân là anh chàng đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng, lớp trưởng ba năm thời phổ thông. Anh vốn lạnh lùng như thế nên không ai có thể tưởng tượng được chuyện yêu đương với một khối băng là thế nào. Còn Cố Thanh Đồng là cô nàng xinh xắn, tóc dài thướt tha, cán bộ môn Văn, dịu dàng, hiền lành nhỏ nhẹ. Cuộc đời cô từng là một xô máu chó, vậy nên đã từng mắc chứng uất ức, đã từng nghỉ học, đã từng bỏ lỡ Lâm Mặc Tuân. Bạn từng nghe câu Trời sinh một đôi, đất sắp một cặp’ chưa? Có thể dùng câu đó để hình dung về hai người họ. Trong tình yêu, Lâm Mặc Tuân là người dịu dàng chu đáo, anh từng bước lặng lẽ xen vào cuộc sống cô, chăm sóc yêu thương cô. Cuộc đời này làm gì có nhiều thứ gọi là hữu duyên’, đều là do đôi bàn tay Lâm Mặc Tuân sáng tác cả mà thôi. Cô đi đám cưới bạn học lớp 10? Anh đi. Người ta nói cô mặc đồ đôi với người đi cùng cô đến đám cưới sao? Anh lỡ tay làm rớt rượu lên vest của người ta khiến người đó không thể mặc đồ cùng màu với cô nữa. Cô dùng wechat sao? Thế thì anh cũng dùng. Cô để avatar là hình xương đầu cá sao? Thế thì anh để avatar là hình hoạt hình mèo ăn cá. Từ khi về nước, đi chọn nhẫn cưới cùng bạn, anh đã mua một chiếc nhẫn hiệu Darry cả đời chỉ một chân tình’ trao chọn cho Thanh Đồng. “Thanh Đồng, em không biết anh yêu em như nào đâu, mười năm rồi”. “Tôi đã chờ mười năm, chút thời gian này có là gì?” “Thầy ấy nói, thầy ấy đang yêu một người”. “Tôi đã trở về, may là không quá trễ” Điều mình thích ở câu chuyện này là sự kiên định trong tình yêu, lòng tin tưởng dành cho nhau giữa hai người họ. “Thanh Đồng, em có thể quang minh chính đại ngắm anh”. “Lúc này năm sau, anh nấu cơm, em nghỉ ngơi. Sau này, em bế con, anh nấu cơm. Em thấy thế nào?” Không phải chỉ mình Lâm Mặc Tuân kiên trì, mà Cố Thanh Đồng cũng kiên trì, cố gắng rất nhiều, bỏ qua tình cảm của người bạn thân rất thân, dù cô cảm thấy có lỗi, cảm thấy đau lòng nhưng không yêu là không yêu. Trái tim cô từ năm lớp 10 đã dành cho một người, lặng lẽ cất giấu những kỷ niệm cỏn con về người đó trong hộp ký ức. Anh chính là diễm ngộ lớn nhất trong cuộc đời cô. “Mặc Tuân, em yêu anh, có lẽ là từ năm lớp mười”. Thời khắc đẹp nhất cõi đời này, chính là khi bạn biết người bạn yêu cũng yêu bạn. Một câu chuyện đơn giản, nhẹ nhàng. Khi đọc xong mình muốn nói Cầu cho những tấm chân tình có thể đến với nhau. Cố Thanh Đồng lên lớp sớm hai mươi phút, lúc này cả phòng học cộng thêm cô mới là ba người. Cô chọn vị trí ở cuối lớp, ngồi xuống, lấy quyển Văn học lịch sử châu Âu ra. Thời gian dần trôi qua, các sinh viên lục tục vào phòng. Vào phòng có rất nhiều thể loại, có người cầm bữa sáng trên tay, có người gọi điện thoại, ngáp, vân vân. “Các cậu mau lên, mình chiếm được ba chỗ.” Một quyển sách đặt bộp xuống bàn, cách xa hai chiếc bút. “Ghế sau cũng bị người ta giành hết rồi, a a a hơn nữa mình giữ chỗ bàn đầu cho các cậu.” Đây là tiết toán, xem ra dù là sinh viên học chuyên ngành này cũng không có vẻ gì là thích tiết này lắm. Cố Thanh Đồng hé miệng cười, hơi cúi đầu liếc quyển sách trên tay. Trong phòng không yên tĩnh nhưng cũng chẳng ồn lắm, chỉ có những tiếng xì xào nho nhỏ. Bất thình lình tiếng ồn ào biến mất, thay vào đó là yên lặng như tờ. Cố Thanh Đồng vẫn cúi đầu không để ý, xem ra thầy giáo tới, phải vào học rồi. Phía trước bỗng truyền đến mấy tiếng bàn tán xôn xao. “Đổi thầy giáo à?” “Đây là ai?” “Ôi trời ơi. Đừng nói với mình đây là ông thầy Từ hóa trang nhé.” “Hiệu quả tốt ghê.” Phòng học vừa yên tĩnh lại nhốn nháo cả lên, chỉ có điều bên trong bao gồm rất nhiều tâm tình, chính là kích động đã bị kiềm chế. Cố Thanh Đồng ngẩng đầu, ánh mắt dõi về đằng trước. Trên bục giảng là một bóng dáng khôi ngô sạch sẽ. Trong đôi mắt trong suốt của Cố Thanh Đồng phản chiếu bóng dáng kia, áo sơ mi trắng muốt phối với chiếc quần ka – ki. Chữ viết bằng phấn trắng trên chiếc bảng đen còn lưu lại từ tiết trước đã được anh lau sạch. Anh xoay người, bên tai cô liền vang lên tiếng hít không khí. Cô không có cỗ máy thời gian của Doraemon, nhưng người trước mắt… Cố Thanh Đồng giật mình. “Chào các bạn. Vì giáo sư Từ ra Bắc tham gia nghiên cứu học thuật, nên môn toán cao cấp kì này sẽ do tôi phụ trách. Tôi tự giới thiệu, tôi tên Lâm Mặc Tuân, hai chữ mộc.” Anh cầm phấn nhanh chóng viết tên của mình lên bảng đen, nét chữ cứng cáp linh hoạt. Khóe miệng anh duy trì độ cong vừa phải “Chúng ta học tiết đầu tiên, tiết thứ hai tôi sẽ chừa ra mươi phút đồng hồ.” Không cần nói cũng biết. Hơn chín mươi người không ai dị nghị gì, mà còn vô cùng phối hợp. Thông qua chiếc mic, giọng nói thanh nhã của anh truyền tới mỗi một góc nhỏ trong phòng học. “Về đường cong tích phân hình cung, theo giả thiết của khái niệm thì phía bên trong có một đoạn đường cong hình cung có khối lượng, một phần cong ở phía trên dày hơn một ít, thường ở bên trên, cách xa điểm cong cuối cùng của hình cung, ta tính toán khối lượng của hình cung ngay tại điểm này…” Cố Thanh Đồng hé mắt nhìn đồ thị trên bảng, còn có những con số làm người khác đau đầu kia nữa. Cô trợn mắt lên nhìn, khóe môi bất đắc dĩ giật giật. Cô ngẩn ngơ nhìn mấy chục cặp mắt của mọi người đang tập trung trên bục giảng. Quả nhiên, sự thật lại chứng minh thêm một lần nữa, hình tượng của giáo viên quả thực rất quan trọng đối với vấn đề học tập của sinh viên, nhất là đối với những con người chỉ thích cái mẽ bên ngoài như này. Hiệu quả của tiết học này không phải tốt bình thường. Lúc nghỉ giữa giờ, Cố Thanh Đồng đi toilet. Trải qua năm dài tháng rộng, toilet chính là nơi tập trung bát quái. “Nếu thầy Lâm lên lớp từ kì trước, nhất định mình sẽ không bùng hết các tiết toán cao cấp.” “Đúng đúng, nội dung thày dạy sâu sắc, lời lẽ dẽ hiểu, toán cao cấp không khó lắm, thì ra mình có thể nghe hiểu.” “Khoa mình có giáo viên mới từ bao giờ thế.” “Này, các cậu mau lên, đổi giáo viên rồi. Lại còn không điểm danh nữa chứ, cậu mau tới đi, đến ngắm trai đẹp.” Lúc Cố Thanh Đồng trở lại phòng học, ánh mắt cô vô tình rơi vào bục giảng, Lâm Mặc Tuân đang nói chuyện với một nam sinh, anh hơi nghiêng người. Vào tiết, rõ ràng số người trong phòng học đông hơn tiết trước rất nhiều. Cô nhìn xung quanh một vòng, đột nhiên phát hiện bàn đầu đã ngồi đầy người, đều là nữ sinh. Thật ra cô tính toán chỉ lên một tiết rồi rời đi. Chỉ có điều thầy giáo này dạy toán không tệ. Đến lúc tiết thứ hai chỉ còn mười phút tan lớp thì Lâm Mặc Tuân đã giảng xong nội dung bài học “Bài học tiết này kết thúc, mọi người còn chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi.” “Thưa thầy, hỏi vấn đề gì cũng được phải không?” Lâm Mặc Tuân gật đầu một cái “Có thể, nhưng tôi có quyền giữ vững im lặng.” Trên khuôn mặt anh là sự vui vẻ nhàn nhạt. Mọi người cười ồ lên, tự nhiên không bỏ qua cơ hội này. “Thầy Lâm, năm nay thầy bao nhiêu tuổi rồi.” Ánh mắt Cố Thanh Đồng hơi đổi. Hai mươi nhăm tuổi. “Tháng tám vừa rồi, tôi vừa tròn sinh nhật hai lăm tuổi.” “Wow, trẻ quá.” “Thầy Lâm, bọn em rất tò mò, thầy tốt nghiệp trường nào vậy?” Tiếp một nữ sinh nữa đặt câu hỏi. “Havard.” Lại một tràng tiếng than. “Thầy Lâm….” Con mọt sách của lớp lên tiếng, một bạn nữ ngồi sau cậu ta kéo vạt áo tỏ ý rất không muốn cậu ta hỏi vấn đề này “Em có một thắc mắc, toán cao cấp là môn học khô khan như ngói, thầy có bí quyết gì không?” Hơn nửa học sinh trong lớp xị mặt xuống, vấn đề này không thích hợp để hỏi trong trường hợp này tí nào cả, phí của! Lâm Mặc Tuân nhìn cậu ta, hơi trầm ngâm nói “Môn toán cao cấp không giống Trung văn và ngoại ngữ, thực ra thì thiên phú rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất là chịu được cô quạnh.” “Được rồi, sắp hết tiết rồi, bây giờ tôi có chuyện cần làm.” Bỗng anh cười một tiếng, lấy danh sách lớp ra “Điểm danh.” “Mẹ ơi, sao lại thế chứ.” “Thầy, thầy âm hiểm thật đấy.” “Hôm nay điểm danh lớp Một, Trần Thành.” “Có.” “Trần Dương.” … Cố Thanh Đồng đếm thầm, lớp này có chín người họ Trần, hai người họ Trình. Tiếng phổ thông của thầy giáo mới rất chuẩn, từ đầu đến cuối phân chia giọng mũi rất rõ ràng. “Tiếu Vũ Đồng.” “Có.” Cố Thanh Đồng khó thở, giơ tay. Cô bắt gặp ánh nhìn quan sát từ đằng trước, ánh mắt đờ ra trong chốc lát. Hết tiết, Cố Thanh Đồng vội vã thu dọn sách vở, cô còn phải lên lớp. Cô em họ gọi điện đến “Chị, hôm nay thầy có điểm danh không?” “Chị về sớm, không biết hết tiết có điểm danh hay không.” Cô thờ ơ trả lời, lúc ra khỏi lớp, ánh mắt lướt qua bục giảng. “Chị!” Tiếu Vũ Đồng quát lên “Sao chị lại thế hả?” Cô Thanh Đồng biết cô em họ sắp nổi bão, liền giơ điện thoại ra xa “Tiểu Vũ, nếu em dám bùng tiết nữa, chị sẽ nói chú biết chuyện em viết tiểu thuyết.” Tiếu Vũ Đồng lập tức hạ giọng “Chị, chị gái ruột thân mến, em xin chị đấy. Em đảm bảo đây là lần đầu em bùng tiết, thật đấy! Chị cứ yên tâm, môn toán kì này em sẽ không cúp.” Cô nhanh chóng về kí túc xá, tay vẫn giơ cạnh đầu. Cố Thanh Đồng nghe giọng nói hấp tấp của cô em họ, chậm rãi bước đến chỗ gửi xe, cố nén cười. Ừm, có vẻ tâm tình không tồi, lần này bỏ qua cho nó thôi “Chị phải lên lớp, cúp máy nhé.” Tiết trời tháng mười, lúc ngang qua tàng cây hoa quế vẫn có thể nghe thấy hương thơm thoang thoảng. Trong sân trường học sinh qua lại như thoi đưa, Cố Thanh Đồng nhìn đám đông đang di chuyển phía trước, chợt trước mắt hiện lên bóng lưng ấm áp kia. Hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ? Thế giới rộng lớn là vậy, sau bao năm lại gặp lại anh ngay chỗ này. Lâm Mặc Tuân, bạn học năm lớp mười của cô. Mời các bạn đón đọc Yêu của tác giả Dạ Mạn.
tiểu thuyết của dạ mạn