Trên đây là các bài văn mẫu Phân tích bút pháp và cảm hứng lãng mạn trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng do cungdaythang.com sưu tầm và tổng hợp được, mong rằng với nội dung tham khảo này thì các em sẽ có thể hoàn thiện bài văn của mình tốt nhất! Đăng bởi: cungdaythang.com
Tam Quốc Diễn Nghĩa - tiểu thuyết nổi tiếng của La Quán Trung - không chỉ đơn thuần là cuốn sách ghi lại một trong những thời đại loạn lạc bậc nhất
Bộ phim Thơ Ngây 2 (They Kiss Again) (2007 - 2008) này có rating trung bình là 3.43, trở thành một trong những bộ phim thần tượng có rating cao nhất, giúp Lâm Y Thần đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất phim truyền hình tại Lễ trao giải Kim Chung lần thứ 43 năm 2008, khiến cô
Các nhân vật trong tác phẩm được tác giả khác họa rõ nét có nhiều điểm khác với nhân vật trong lịch sử BÀI THẢO LUẬN NHÓM 2 LỚP VĂN HỌC K53 5 TAM QUỐC DIỄN NGHĨA Câu 2: Dựng lại sơ đồ cốt truyện của Tam quốc diễn nghĩa theo trục thời gian từ năm 184 đến năm 280
Three Kingdoms (Tân Tam Quốc Diễn Nghĩa) là tác phẩm truyền hình thứ hai được chuyển thể từ tiểu thuyết ‘Tam quốc diễn nghĩa’ và quyển ‘Sử ký Tam Quốc’, kể về những năm tháng loạn lạc khi nhà Đông Hán sụp đổ thì Đổng Trác vùng lên thâu tóm quyền hành khiến quần hùng cát cứ phân chia Trung Quốc thành
cash. Trang chủ » Bình Tam Quốc » Hai bài thơ trong phim tam quốc diễn nghĩa Hai bài thơ trong phim tam quốc diễn nghĩa Lượt view Người xem đánh giá Chủ đề bài viết Hai bài thơ trong phim tam quốc diễn nghĩa Các bài thơ trong Tam quốc diễn nghĩa Giọng đọc Hoàng Hùng miêu tả cuộc đời binh lửa trong những trận chiến của các anh hùng thời bấy giờ.
Trong 84 tập phim Tam Quốc Diễn Nghĩa, tác giả La Quán Trung đã xây dựng thành công rất nhiều hình tượng đặc sắc của các nhân vật nổi tiếng, để lại biết bao câu nói bất hủ khiến người xem không ngừng cảm khái và nhớ mãi. Những câu nói mà bất cứ một người yêu Tam Quốc nào cũng đều muốn “học thuộc lòng”. Chúng ta đều biết, Tam Quốc diễn nghĩa cũng là một trong tứ đại danh tác của Trung Quốc bên cạnh Thủy Hử, Hồng lâu mộng và Tây Du Kí. Nội dung xuyên suốt chủ yếu của tác phẩm kinh điển này nói về cuộc đấu tranh giữa ba thế lực phong kiến bao gồm nhà Ngụy do Tào Tháo đứng đầu, nhà Thục do Lưu Bị đứng đầu và nhà Ngô do Tôn Quyền đứng đầu trong việc nhất thống thiên hạ. Tuy nhiên cái kết cuối cùng lại hết sức bất ngờ khi giang sơn lại rơi vào tay con cháu của Tư Mã Ý, vốn là một đại thần trong triều Ngụy. Không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học mang tính sử thi, Tam Quốc Diễn Nghĩa còn để lại những giá trị nhân văn đầy sâu sắc cho biết bao thế hệ người đọc trên toàn thế giới. Và chúng ta hãy cùng nhau xem lại 21 câu nói kinh điển của các nhân vật nổi tiếng trong bộ tiểu thuyết này nhé. 1. Tào Tháo – “Ta thà phụ người chứ quyết không để người phụ ta” Câu nói này được Tào Thào nói với Trần Cung khi Trần Cung hỏi Tào A Man rằng tại sao lại giết cả Lã Bá Sa mặc dù biết được gia đình ông ta không hề có ý định hãm hại mình, mà trái lại còn bày tiệc chiêu đãi? Nó thể hiện một góc tính cách của ông man trá, lạnh lùng đến đáng sợ. Tào tháo, một gian hùng nhưng cũng là một anh hùng, luôn mang trong mình tư tưởng đa nghi. Vốn sinh ra tài giỏi hơn người, tính tình hào hoa phóng đãng nhưng nhiều mưu mẹo, có tài dụng quân, cai trị thiên hạ. Việc ông giết cả nhà Lã Bá Sa âu cũng chỉ vì bất đắc dĩ, do giải nhầm những “tín hiệu” trong đêm, lúc tâm ông không tĩnh, vì đang bị truy sát, mà tưởng là kẻ thù đã đến nên mới ra tay tàn độc đến thế. Nhưng tự sâu thẳm Tào Tháo không hề muốn sau này, khi xem cách ông nhìn nhận và trọng dụng nhân tài là biết, nhưng vì quá đa nghi và thông minh mà ông mới có nét tính cách “nguy hiểm” đến vậy. Đó cũng chính là lý do vì sao người ta gắn cho ông cái mác “gian” vào chữ “hùng”, để trở thành một nhân vật “gian hùng” nhất thời Tam Quốc. Tạo nên một nhân vật rất độc đáo đặc biệt, người ta có thể chê ông, chửi ông, nhưng chắc chắn một điều rằng, ai cũng phải “nể” ông, và có rất nhiều điều phải “học hỏi” từ ông… một nhân vật quá xuất chúng, không thể bàn cãi. 2. Gia Cát Lượng – “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Số trời đã định, không thể cưỡng lại” Một trong những người được vinh danh muôn đời sau không ai khác là Gia Cát Lượng, phò tá của Lưu Bị. Sự kiệt xuất của ông khiến kẻ thủ phải cúi đầu kính nể, hậu thế phải nghiêng mình bái phục qua rất nhiều điển tích, trận đánh lớn. “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” – Số trời đã định, làm sao cưỡng lại! Kỳ nhân như Gia Cát Lượng ngàn năm khó kiếm, mang trong mình trí huệ tuyệt vời của người tu Đạo, được mệnh danh là “liệu sự như Thần”, tức chỉ có thể là “Thần” mới tính được đến mức ấy, là người thì không thể! Ấy vậy mà trong cuộc đời ông, ông cũng không thể nào tránh khỏi “thiên ý”, vốn là sự sắp đặt của định mệnh, của những sinh mệnh tầng cao hơn hẳn ông, vốn đã “an bài” toàn vẹn trật tự xã hội, sự thịnh suy của các triều đại, và của cả từng cá nhân mỗi một con người… Như lần đốt cha con Tư Mã Ý thất bại vì mưa trên trời tự nhiên’ rơi xuống, cản Lưu Bị tránh khỏi thất bại trong trận Di Lăng không được, lục xuất kỳ sơn nhiều lần suýt thắng thì bị điều về Tứ Xuyên, cầu sống lâu thêm 10 năm nữa để phục dựng sự nghiệp nhà Hán cũng bất thành,… tất cả đó đều là “ý trời”, trời muốn “biến” thì không ai cản nổi… chỉ có thuận theo tự nhiên mới là bậc trí giả, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. 3. Lưu Bị – “Thà chết chứ không làm chuyện bất nhân bất nghĩa” Song hành cùng Gia Cát Lượng trong cuộc hành trình chinh phạt Tào Nguỵ là Lưu Bị với triết lí sống ngược lại Tào Tháo “Thà chết chứ không làm chuyện bất nhân bất nghĩa”. Chính vì điều này nên Lưu Bị, mặc dù chỉ là anh bán dép ngoài phố, đã lấy lòng được các anh hùng trong thiên hạ như 2 anh kem Trương Phi – Vân Trường, “thần nhân” Gia Cát Lượng, Triệu Tử Long, Mã Siêu, Hoàng Trung,… và hàng ngàn hàng vạn dân chúng thời bấy giờ, lập nên đại nghiệp hùng tráng, chấn động lịch sử. 4. Chu Du – “Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng” Trong “Tam Quốc diễn nghĩa”, Chu Du là đại danh từ tượng trưng cho lòng dạ hẹp hòi, không chịu thua ai, cũng chỉ khi ông ta bệnh nặng vô phương cứu chữa, không còn sống được bao lâu nữa, mới cảm khái mà thốt ra câu nói này từ tận đáy lòng. Chỉ có điều là câu nói này quá tự ti, tôn vinh chí khí của Gia Cát Lượng, mà hạ mất uy phong của chính mình. Khiến cho hình tượng của hai người này đã định rõ vị trí trong đầu của mọi người mãi về sau. Thực chất, lịch sử cũng giống như một màn kịch, và để con người có thể hiểu thế nào là thiện-ác, đúng-sai, tốt-xấu thì đều cần người đến đễ “diễn” một phen, mới thấu tỏ được hàm nghĩa của từ đó. Trong câu chuyện này, Chu Du vốn là 1 đại đô đốc, một vị anh hùng cái thế nhà Đông Ngô, trí tuệ và uy dũng hơn người, nhưng vạn bất đắc dĩ, lịch sử lại “chọn ông” để đóng cái vai “ghen tỵ” ấy, nếu không thì sẽ khó có thể khiến cho con người hiểu được thế nào là “ghen tỵ”. Hoặc cũng có thể đây chỉ là thổi phồng trong tác phẩm nghệ thuật, với bàn tay cố ý sắp đặt của tác giả, cũng là để nhấn mạnh tình tiết ấy, chứ chưa hẳn trong lịch sử Chu Du là người như vậy. Nhưng có thể khẳng định, Đông Ngô có được 1 người như Chu Du quả là quá may mắn! 5. Lưu Bị – “Khắp người Tử Long đều là gan” Đây là lời bình hăng say nhất của những ai hâm mộ Triệu Vân hay Triệu Tử Long, nguyên là trong “Tam Quốc diễn nghĩa”, Triệu Vân không phải là đối tượng được tác giả tập trung miêu tả, nhưng vì mỗi lần ông ra trận đều là tư thế hiên ngang hùng dũng, đánh đâu thắng đó, có thể được một câu khẳng định của Lưu Bị như vậy, tất nhiên là quá là vui mừng rồi! Còn nhớ trong trận Đương Dương Trường Bản, một mình Triệu Tử Long xung pha trận mạc, lọt giữa đại quân Tào Tháo, vẫn chiến đấu bất khuất, giết chết hơn 50 tướng địch, khiến ngay cả Tào Tháo cũng bội phục, từ đó giải cứu thành công ấu chúa A Đẩu, vang danh thiên hạ. Lòng can đảm, ý chí và sự trung thành ấy khiến người đời sau mỗi lần nhắc đến ông đều vô cùng cảm khái, và dành tặng cho ông một tình cảm vô cùng đặc biệt mà hiếm một nhân vật nào xuất hiện “không nhiều” mà lại được mến mộ đến thế. 6. Tào Tháo – “Sinh con thì phải được như Tôn Trọng Mưu” Tôn Trọng Mưu chính là tên tự của Tôn Quyền. Nhiều người khi mới đọc không hiểu hàm nghĩa của câu nói này của Tào Tháo, rốt cuộc là ông đang khen Tôn Quyền hay đang mắng Tôn Quyền đây. Sau này mới biết, kì thực Tào Tháo là thế hệ cùng thời với Tôn Kiên, cha của Tôn Quyền, nên ông nói câu này cũng không có gì lạ cả. Ngoài ra, ý của Tào Tháo chính là khen Tôn Quyền có thể giữ được cơ nghiệp của cha anh để lại qua bao phen sóng gió thời loạn thế, so với những đứa con bại trận của Viên Thiệu và Lưu Biểu thì quả là khác nhau một trời một vực. Khó trách Tào lại ngậm bồ hòn làm ngọt, rất khen ngợi Tôn Quyền, tự mình nói ra mấy lời này. 7. Tư Mã Huy – “Phục Long, Phượng Sồ, có được một trong hai, ắt được thiên hạ” Tư Mã Huy vô cùng coi trọng Gia Cát Lượng và Bàng Thống, ông từng ví Gia Cát Lượng với Khương Thượng Khương Tử Nha thời nhà Chu, Trương Lương thời nhà Hán, vậy nên những lời này từ miệng ông nói ra cũng không có gì là lạ. Cả hai đều là bậc kỳ tài trong thiên hạ, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, do đó những lời này cũng không phải là nói quá chút nào. Tuy nhiên điều kỳ lạ là Lưu Bị đều có được hai người này, nhưng lại không thể bình định được thiên hạ, không thể không khiến người ta suy ngẫm. Thực ra như đã nói ở trên, đó cũng chính là vì “thiên ý” đã định, chứ không phải nói 2 người này không giỏi. Khí số nhà Hán đã mạt, cần thay đổi triều đại, cũng giống như con người, đến lúc già, phải chết thì sẽ phải chết thôi, cố gắng uống thuốc hay làm gì để kéo dài thọ mệnh cũng khó lòng thay đổi được số phận. Nhưng qua đây mới thấy, dù khí số nhà Hán đã cạn, đến thời Hán Hiến Đế là rơi vào tay Tào Tháo, ấy vậy mà sự xuất hiện của Gia Cát Lượng đã khiến bánh xe lịch sử “chậm lại”, vẫn khiến xuất sinh 2 vị Hoàng Đế cuối cùng của nhà Hán là Lưu Bị và con trai ông, điều này cho thấy tài năng của Gia Cát Lượng là hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng!
Tam Quốc Diễn Nghĩa – Tóm tắt sơ lược và top 5 bài học ý nghĩa Nhắc đến Tam Quốc Diễn Nghĩa nhiều bạn đọc sẽ nhớ ngay đến 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, hay những cái tên như Tào Tháo, Đổng Trác, Lữ Bố… sẽ làm thức dậy trái tim yêu thích của bao người dành cho tác phẩm xuất sắc này. Được xem là một trong Tứ đại danh tác của nền văn học Trung Quốc, Tam quốc diễn nghĩa nguyên tên là Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa, là một tiểu thuyết lịch sử Trung Quốc được La Quán Trung viết vào thế kỷ 14, kể về thời kỳ hỗn loạn Tam Quốc 190–280 với 120 chương hồi, theo phương pháp bảy thực ba hư. Trong bài viết này List Sách xin giới thiệu đến bạn tóm tắt sơ lược về tác phẩm này những như những bài học trong kinh doanh, bài học cuộc sống ý nghĩa khác. SƠ LƯỢC & BỘ SÁCH TAM QUỐC DIỄN NGHĨA Truyện lấy bối cảnh vào thời suy vong của nhà Hán khi mà những hoàng đế cuối cùng của nhà Hán quá tin dùng giới hoạn quan mà gạt bỏ những bề tôi trung trực. Triều đình ngày càng bê tha, hư nát, khiến kinh tế suy sụp và an ninh bất ổn. Đến đời Hán Linh Đế, năm 184, loạn giặc Khăn Vàng nổ ra do Trương Giác, một người đã học được nhiều ma thuật và bùa phép chữa bệnh, cầm đầu. Sau đó là sự xuất hiện của ba anh em Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi, cả ba người đều muốn dẹp loạn yên dân nên đã kết nghĩa với nhau ở vườn đào. Tác phẩm là cuộc nội chiến tranh giành quyền lực, chiến tranh loạn lạc giữa mười quân phiệt với hành vi tàn bạo, lộng quyền của Đổng Trác. Tiếp nối sau đó là thời kỳ tiền Xích Bích và hậu Xích Bích. Một trong những thành công lớn nhất của Tam quốc diễn nghĩa là tính chất quy mô, hoành tráng của cốt truyện và nhân vật. Do vậy mà List Sách không thể tóm tắt toàn bộ nội dung của tác phẩm này chỉ trong một bài viết được. Nếu bạn có niềm đam mêm với bộ truyện này thì có thể tìm đọc thêm bộ sách này Tại Tiki hoặc Fahasa nhé! TOP 5 BÀI HỌC Ý NGHĨA TỪ TAM QUỐC DIỄN NGHĨA 1. Bài học khởi nghiệp từ Lưu Bị Lưu Bị được biết tới là quân chủ sáng lập ra tập đoàn chính trị Thục Hán và cũng là một đối thủ nặng ký trước những thế lực nổi danh thời bấy giờ như Tào Ngụy hay Đông Ngô. Mặc dù luôn nhận mình là dòng dõi của Trung Sơn Tĩnh vương Lưu Thắng thế nhưng sự thực là tới thời cha con Lưu Bị, gia đình ông chỉ còn lại danh nghĩa của hoàng thất chứ thực chất vẫn là tầng lớp bần nông. Nhà nghèo và mồ côi cha từ sớm, Lưu Bị cùng mẹ phải làm nghề bện giày cỏ, chiếu cỏ để kiếm sống qua ngày. Cũng bởi vậy mà mỗi khi nhắc tới xuất thân của vị quân chủ ấy, không ít người thường hình dung ông là “phường đan giày dệt chiếu”. Thế nhưng thực tế lịch sử đã chứng minh, một Lưu Bị với xuất thân hàn vi đã gây dựng nên đại nghiệp của nhà Thục Hán và sở hữu trong tay thế lực mà ngay tới Tào Ngụy hay Đông Ngô cũng không dám coi thường. Bài học khởi nghiệp hay từ Lưu Bị Bài học rút ra Người sáng lập của một tập đoàn lớn hoàn toàn có thể đi lên từ nghề bán hàng rong nơi vỉa hè. Nói cách khác, yếu tố mấu chốt tạo nên sự thành công của một lãnh đạo không phải là xuất thân mà là tài năng, sự quyết tâm cũng như bản lĩnh của họ. 2. Bài học từ Lữ Bố Lữ Bố vì Điêu Thuyền mà giết hại Đổng Trác, cha nuôi của mình. Làm hỏng đại nghiệp qua đó nhận lấy sự chê bai, khinh bỉ của người đời, và cuối cùng dẫn tới hỏng việc lớn, thân bại danh liệt và chết trong tay của Tào Tháo. Bài học từ Lữ Bố trong Tam Quốc Diễn Nghĩa Bài học rút ra Làm việc lớn không nên để việc nhỏ xen vào, dễ dẫn đến hỏng đại sự. 3. Bài học đối nhân xử thế từ Trương Phi Trương Phi là một danh tướng thuộc tập đoàn chính trị Thục Hán và cũng là viên hổ tướng tiếng tăm dưới trướng Lưu Bị. Mặc dù có lợi thế về sức khỏe hơn người và võ lực xuất chúng, thế nhưng vị tướng họ Trương này lại có một nhược điểm chí mạng Đó chính là sự nóng nảy, lỗ mãng. Chính nét tính cách trên đã biến ông trở thành một cấp trên nghiêm khắc và độc tài thái quá. Bản thân Lưu Bị cũng từng khuyên bảo Trương Phi rằng “Khanh hay dùng hình phạt quá mức, lại hay đánh đập người dưới, xử phạt xong mà vẫn giữ bên mình, ấy là chuốc lấy tai vạ vậy”. Thế nhưng Trương Phi vẫn không chịu sửa đổi. Để rồi bị thuộc hạ dưới trướng cắt thủ cấp đem xem quân Ngô xin hàng. Bài học từ Trương Phi về đối nhân xử thể Bài học rút ra Một người lãnh đạo khôn ngoan sẽ đối đãi tử tế với nhân viên thay vì bóc lột hay áp bức họ. Nếu chế độ quản lý nhân sự quá mức hà khắc, thứ mà bạn nhận lại sẽ chỉ là thái độ bất bình và sự phản phúc. Tới lúc đó, đội ngũ mà bạn ngày đêm tốn công sức để gây dựng sẽ phải đối mặt với tình trạng đình công tập thể hoặc chảy máu chất xám vì các nhân tài đua nhau nhảy việc. 4. Bài học về chọn người đồng hành của 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi Trong bất kì lĩnh vực nào, từ cuộc sống cho tớí khởi nghiệp kinh doanh, thì việc lựa chọn bạn đồng hành đổi khi còn quan trọng hơn cả bạn đời. Nếu 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi không có chung mục tiêu và cùng lý tưởng thì không thể đạt được thành tự vang dội. Bài học về chọn bạn đồng hành cùng chung lý tưởng – TQDN Bài học rút ra Đừng dễ dãi trong việc chọn người đồng hành để rồi tương lai phải hối hận. 5. Bài học đừng bao giờ khinh địch từ Quan Vũ Quan Vũ là một đại tướng lừng lẫy, tuy nhiên ông lại quá kiêu ngạo và có bản tính khinh địch. Tôn Quyền – chúa 1 phương ngang với Lưu Bị, Tào Tháo khi đó muốn cầu thân với ông, bằng cách xin gả con gái cho. Nhưng ông không những từ chối mà còn buông ra những lời nhục mạ Tôn Quyền và không coi ai ra gì ở đất Giang Đông. Bởi lí do này mà sau đó Quan Vũ nhận về kết cục bi thảm bằng cả tính mạng của mình. Tam Quốc Diễn Nghĩa và bài học từ Quan Vũ Bài học rút ra Đừng bao giờ để kiểu ngạo lấn át tâm trí. Khinh thường kẻ địch chính là con đường dẫn tới sự thất bại. Hy vọng với bài viết tóm tắt sơ lược về Tam Quốc Diễn Nghĩa đã giúp bạn có những thông tin cần thiết về tác phẩm này. Cũng như top 5 bài học giá trị và thiết thực dựa trên tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa sẽ hữu ích cho bạn trong cuộc sống. Xem thêm những quyển sách hay nên đọc tại List Sách.
1. “Người sống ở đời, chuyện không như ý thường chiếm đến tám, chín phần” – Dương Hỗ2. “Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi” – Gia Cát Lượng3. “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” – Gia Cát Lượng4. “Thị phi thành bại hóa thành không” Các dân tộc Á Đông có một nền văn minh vô cùng xán lạn. Lịch sử Á Đông nói chung, trong đó có Trung Quốc và Việt Nam, rất hào hùng, tràn đầy khí chất. Lịch sử 5000 năm văn minh, văn hoá của Á Đông là cả một kho tàng vô giá cho hậu thế. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của những quan niệm mới có phần thiên kiến, lệch lạc, lịch sử ấy đã bị cải biên và nguỵ tạo nhiều. Với mong muốn phục hưng lại nền văn minh vĩ đại cũng như những truyền thống đạo đức quý báu của người Á Đông, chúng tôi tiến hành loạt bài về lịch sử Việt Nam, Trung Hoa… gửi đến quý độc giả, ngõ hầu phá giải được những quan niệm sai lệch hiện nay. Trong tác phẩm bất hủ “Tam Quốc diễn nghĩa”, La Quán Trung đã khắc hoạ rất nhiều nhân vật lịch sử bằng văn phong vô cùng phong phú, từ miêu tả tướng mạo đến lời nói, cử chỉ. Có rất nhiều câu nói thương tâm mà cho đến nay vẫn khiến người đời thổn thức mãi không thôi. 1. “Người sống ở đời, chuyện không như ý thường chiếm đến tám, chín phần” – Dương Hỗ Trong số đông đảo anh hùng trong “Tam quốc diễn nghĩa”, Dương Hỗ 221-278 vốn không phải là người đáng thất vọng nhất trên chốn quan trường. Ông phục vụ cho 2 triều Tào Nguỵ và Tấn. Vua Tấn phong cho ông đến chức quận công, thực ấp hộ. Thế nhưng Dương Hỗ lại là một trong những người nói ra câu nói chán nản không như ý nhất. “Nhân sinh thất ý vô nam bắc” nam bắc nào ai được thỏa lòng – Với câu nói này, Dương Hỗ bỗng chốc trở thành người bạn tri âm của những người chán nản, không được như ý muốn. Những người bi quan thường hay nói “càng đánh càng thua”, trong khi người lạc quan sẽ nói “càng thua thì càng phải đánh”, cùng một hoàn cảnh giống nhau, nhưng sĩ khí lại hoàn toàn khác nhau. 2. “Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi” – Gia Cát Lượng Câu nói này thể hiện tấm lòng trung nghĩa, sẵn sàng xả thân vì nước của Gia Cát Võ Hầu. Tuy nhiên, cũng không ít người cho rằng đây là một câu nói rất thương tâm. Khi Khổng Minh nói “Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi”, là khi “phạt Ngụy” vốn đã trở thành điều không tưởng, rồi sau đó ông chết ở gò Ngũ Trượng. Trong “Thần điêu hiệp lữ”, khi Quách Tĩnh nói ra câu “Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi”, có người liền thở dài một tiếng Quách đại hiệp sắp phải hy sinh rồi, thành Tương Dương không giữ được nữa rồi, Đại Tống sắp diệt vong rồi! Quả đúng là “Ra trận chưa thắng người đã mất, trường sử anh hùng lệ đầy khăn!”. 3. “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” – Gia Cát Lượng Khổng Minh dốc hết sức lực phò tá cha con Lưu Bị. Ông đã sáu lần ra Kỳ Sơn, nhưng vẫn phạt Ngụy không thành. Khổng Minh đành phải thở dài rằng “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, không thể cưỡng cầu”. Câu nói này khiến người ta không thể không cảm thấy thương cảm. Thế sự dồn dập không kết thúc, mệnh trời đã định trốn làm sao? Dường như Lưu Bị xưng đế, Tôn Quyền chiếm lĩnh một phương, Tào Tháo thao túng thiên tử hiệu lệnh chư hầu, Quan Vũ bại trận đến Mạch Thành… hết thảy đều là ý Trời. Dù có tài “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý” ra sức xoay chuyển tình thế, thì cũng địch không lại ý Trời. Hạng Vũ năm xưa ở Cai Hạ mà nói “Trời muốn ta chết, không phải ở lỗi dùng binh”, quả thật có ý Trời trong đó vậy! 4. “Thị phi thành bại hóa thành không” Thời Tam Quốc, anh hùng hào kiệt nối nhau xuất hiện, trăm trận chiến oai hùng, ngàn chiến công oanh liệt. Thế mà thời gian ạt ào như nước chảy, những Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân… nay còn đâu? Tô Đông Pha khi còn trẻ chí khí cao vời vợi. Ông từng tự phụ “được như Nghiêu Thuấn, chuyện này khó gì”. Nhưng sau khi thập tử nhất sinh trên chốn quan trường, thì tâm ý cũng nguội lạnh mà than rằng “Tào Tháo một đời anh hùng, mà nay ở đâu đây?”. Nhân vật lịch sử trong “Tam quốc diễn nghĩa” nhiều vô kể. Văn phong cực kỳ phong phú. Bởi vậy, để lấy ra 4 câu nói thương tâm nhất thật không hề dễ dàng. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng dù có trải qua bao lớp sóng dập vùi của lịch sử, những câu nói gắn liền với điển tích ấy vẫn như văng vẳng bên tai, khiến hậu thế xót xa thổn thức. Vậy nên có bài thơ làm chứng rằng “Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng Thị phi thành bại theo dòng nước Sừng sững cơ đồ bỗng tay không Non xanh nguyên vẻ cũ Bao độ ánh chiều hồng. Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi Vốn đã quen gió mát trăng trong Một vò rượu nếp vui bạn cũ Chuyện đời tan trong chén rượu nồng”. Lâm giang tiên – Dương Thận Video Vì sao người Việt Nam ai cũng yêu thích “Tam Quốc diễn nghĩa”? Chung quy chỉ ở 1 chữ mà thôi!
Giá Nhất Bái là một ca khúc được sử dụng trong phim Tam quốc diễn nghĩa ở cảnh quay Lưu Bị, Trương Phi, Quan Vũ cùng nhau kết nghĩa vườn đào. Bài hát mang theo khí thế của những anh hùng chí lớn gặp nhau. Là cảnh quay khắc sâu cho người xem về tinh thần trượng nghĩa, kề vai gánh vác nghiệp non sơn. Giá nhất bái do Vương Kiện viết lời. Dưới giọng ca mang chất hùng hồn khí thế của Lưu Hoan, bài hát mang lại cho người nghe về hào khí và tinh thần tận trung tận nghĩa của tình huynh đệ giữa các trượng phu nam tử. Bài nhạc được sử dụng trong phim Tam quốc diễn nghĩa sản xuất 1994, ở cảnh quay kết nghĩa vườn đào của 3 anh hùng hảo hán trong tập 1 và cuối tập 19. Đại anh hùng và nghiệp giang sơn Trong Tam quốc diễn nghĩa, có nhân vật được coi là đại anh hùng đó là Tào Tháo và Lưu Bị. Lí do khiến người đời kính trọng hai vị anh hùng này đó chính là ý chí và sức mạnh của họ gắn liền với đại nghiệp thống nhất giang sơn. Muốn gây dựng giang sơn bề thế và quy về một mối. Ảnh Pinterest Nhiều người cho rằng, họ ôm mộng bá chủ thiên hạ. Nhưng thực chất sâu thẳm trong tâm họ không phải là sự theo đuổi quyền lực hay uy danh. Anh hùng ấy là muốn dụng Đức, dụng Chí của mình mà mang lại cho muôn dân hạnh phúc, mang tới cho thiên hạ sự thịnh vượng và an bình không binh đao, khói lửa. Cớ chi thiên địa tạo anh hùng để họ phải lo việc giang sơn. Phải chăng đó là thiên ý muốn sinh xuất một đại anh hùng để lo đại sự. Là người dùng đức của mình mà chiêu binh nạp tướng, là người có thể nhìn thấy khí chất anh hùng trong mỗi một nam nhân. Có người nghĩ, mình mạnh khỏe để có thể làm được nhiều việc cho bản thân và gia đình. Cũng có người nghĩ, mình học cao để có thể xác lập vị trí của mình nơi xã hội. Nhưng những điều đó đều là vì bản thân mà làm. Nhưng lại có người mang tâm tư, làm gì mà có thể mang lại cho tiện ích cho cả xã hội. Đó cũng xứng là một người ôm chí nghĩa hiệp . Người ấy ôm theo hoài bão lớn, muốn dùng vai gánh hết thảy mọi sự của muôn người. Ngày đêm miệt mài rèn thân, luyện chí để rồi một ngày bước chân kia không bao giờ khụy ngã, nắm đấm kia đủ xé tan màn đêm đen tối. Tuốt kiếm vung đao diệt trừ ác, hành thiện giúp dân, thiên hạ bình. Khi ý chí và mộng anh hùng được dệt, thì họ gặp nhau như thể là sự tương hợp của chí lớn. Xin một bái nhận nhau huynh đệ, nguyện cùng vào sinh ra tử cận kề cùng nhau. Gian khó kia chẳng thể làm họ lùi bước. Nghiệp lớn mang, tâm kia trượng nghĩa, lấy đất trời làm minh chứng cho tâm của hào kiệt. Vườn đào kia muôn hoa đua nở như nhuốm màu ân nghĩa từ nay xin được giữ vẹn toàn. Ảnh IFuun Vì đại nghiệp xin cùng nhau rẽ mây vượt sóng, chết chẳng sợ, gian nan chẳng ngại, khó khăn chẳng chùn bước. Với những đại anh hùng chí lớn nghiệp lớn, thì tay kia phải để gây dựng cơ đồ, giang sơn xã tắc. Đó mới chứng tỏ tài trai. Khi đất nước binh đao loạn lạc, khi thấy dân cơ cực lầm than, đại anh hùng nhìn thấy đâu đâu cũng là khói lửa, đâu cũng tiếng khóc tang thương. Lòng quặn thắt mà nguyện mang tấm thân này, đem chí dũng này mà gánh đi hết thảy. Mang tâm thống nhất lãnh thổ mà đem đức trị vì thiên hạ. Họ mang theo ý nguyện của thiên ý mà gây dựng giang sơn, nên muôn dân gọi họ là thiên tử. Bản lĩnh nam nhi trong cái hồn của bản nhạc Giá nhất bái Bài hát cùng âm thanh của bản nhạc khiến người nghe cảm thấy khí thế hào hùng của những hảo hán mang những ý chí và sức mạnh của mình mà thực hiện đại nghiệp. Cùng kết thành huynh đệ gánh vác nghiệp giang sơn. Anh hùng trọng ân nghĩa kết bái. Cùng hô vang khúc anh hùng, cùng đao kiếm xông trận. Khói lửa chông gai chẳng nao núng. Áo vải sờn vai nhưng chí lớn chẳng sờn lòng. Bản lĩnh nam nhi vẫy vùng tứ hải. Ngẩng mặt cao mà hiên ngang giữa đời. Một lạy này, gió xuân ấm áp gặp tri âm Hoa đào hé nở sáng tế đàn Một lạy này, cứu nước an dân lòng khẳng khái Dựng xây nghiệp lớn tỏ tài trai Một lạy này, trung nghĩa một lòng Bên nhau hoạn nạn không xa rời Một lạy này, sống chết không rời Trăng sao trời đất chứng lòng Giáo mác trên tay, đao kiếm sáng ngời Hãy xem anh em ta đây Sợ gì lửa khói xông thẳng tới Phải nói rằng, Giá nhất bái là ca khúc viết cho tất cả những anh hùng chí lớn nghiệp lớn. Nó mang theo hào khí hiên ngang. Sức mạnh của những hảo hán trượng nghĩa tề tựu tại đây kết thành huynh đệ, giống như cơn lốc tố có thể quét sạch hết thảy. Sức mạnh vũ bão ấy cũng chỉ để giúp dân giúp nước. Ấy chính là nghiệp của một trang nam tử ở đời. Một lạy này, cứu nước an dân lòng khẳng khái. Ảnh DailyFocus Dựng xây nghiệp lớn tỏ tài trai Nếu như Hảo hán ca được đánh giá là bản anh hùng ca đầy hào khí, thì Giá nhất bái cũng toát lên vẻ hào sảng ấy, nhưng cái hay của bản nhạc này không chỉ là ca ngợi và thể hiện bản lĩnh của trang nam tử, mà nó còn là lời ca cho tinh thần trung nghĩa. Tâm tư của anh hùng mượn trời đất chứng giám. Thiên địa thấu tỏ một cõi lòng. Ca khúc thể hiện được trong đoạn ba anh hùng cùng kết bái đất trời từ nay nguyện xin được vào sinh ra tử cùng nhau, vinh nhục ở đời, hoạn nạn cùng có nhau. Nghĩa khí ấy tạo nên sức mạnh của một đại anh hùng ôm mộng thống nhất giang sơn một cõi như Tào Tháo hay Lưu Bị. Tịnh Tâm
bài thơ trong phim tam quốc diễn nghĩa